Sau khi Lý Phi biến mất, tôi và con gái ăn cơm, ngủ nghỉ, đi học, đi làm theo đúng lịch trình.
Lương của tôi không cần phải bù đắp cho anh ta nữa, cũng không cần mười bữa nửa tháng mua đồ gửi về nhà bố mẹ chồng.
Cuộc sống của tôi và Kì Kì đột nhiên khá giả hơn.
Chúng tôi đi uốn tóc lượn sóng vào những ngày nắng đẹp, đi mua quần áo, tất và khăn quàng cổ ngoài phố.
Thậm chí đi dạo mệt, chúng tôi còn vào quán ăn dùng bữa ngon.
Con gái cầm chiếc đùi gà bóng dầu, ngồi đó gặm một cách thỏa mãn.
Tôi thấy lẽ ra tôi nên đuổi con đĩa hút máu Lý Phi này đi sớm hơn mới phải.
Có lẽ là do tâm trạng tốt cộng thêm ăn uống đầy đủ, Kì Kì lớn phổng phao, người cũng trông khỏe khoắn hơn nhiều.
Vợ của Tiểu Lâm mấy lần đi làm không nhịn được cứ xán lại gần tôi, muốn nói rồi lại thôi.
Tôi vỗ vai cô ấy: “Chúng ta là đồng nghiệp lâu năm, lại là hàng xóm, có gì mà không nói được?”
Vợ Tiểu Lâm cười gượng: “Haizz. Cũng vì cái cô chị chồng nhà tôi thôi. Tôi nghe nói, chồng chị đã dẫn mẹ con chị ta về nhà mẹ chồng chị rồi. Chị thực sự dâng chồng cho chị ta luôn sao?”
Tôi cũng bị hù dọa: “Cô nói, Lý Phi đã dẫn Lâm Dự Mạt và Thiết Trụ về nhà mẹ chồng tôi?”
Vợ Tiểu Lâm gật đầu:
“Chứ còn gì nữa. Mẹ chồng tôi đang đắc ý lắm, bảo tôi hồi đó không dung thứ cho chị chồng, sau này chị chồng và chồng chị kết hôn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-co-ban-thanh-mai-tro-ve-thanh-pho/5212595/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.