"Một loại là thường thấy trong văn hóa phương Tây, ví dụ như ác long phun lửa cướp đi công chúa, chúng thường khiến người ta liên tưởng đến khái niệm 'phá hoại' hoặc 'lạnh lùng', 'tà ác'."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Nhưng đồng thời, 'Rồng' cũng là một văn hóa vật tổ vô cùng phổ biến trong văn hóa phương Đông chúng tôi."
"Trong văn hóa của tôi, nó là biểu tượng của cát tường, sức mạnh và trí tuệ."
Khương Mịch Tuyết đột nhiên cười một cái: "Nhắc nhở một chút, vừa rồi khi tôi nói tôi rất ghét biệt danh này của anh, anh không hề lộ ra bất kỳ biểu cảm ngạc nhiên hay nghi hoặc nào, đủ thấy tốc độ liên tưởng của anh cực kỳ nhanh, đã đạt đến mức độ bản năng."
"Cho nên tôi bắt đầu có chút tò mò, Calvino," cô nói, "Về bối cảnh văn hóa của anh."
"Còn cả cái khăn trùm đầu của anh nữa," Khương Mịch Tuyết nói, "Anh có thể tháo khăn trùm đầu xuống, cho tôi xem màu tóc của anh được không?"
Sắc mặt Calvino đột nhiên trở nên âm trầm.
"Đủ rồi!"
Khương Mịch Tuyết: "—— Cảm ơn anh đã cho tôi đáp án."
"Vậy tiếp theo hãy để chúng ta đoán thêm một chút, tại sao anh lại có thói quen dùng khăn trùm đầu để che giấu màu tóc của mình? Là bởi vì chán ghét bối cảnh văn hóa mà màu tóc đó đại diện sao?"
"Không, không giống lắm, bởi vì biệt hiệu 'Rồng', là do chính anh tự đặt cho mình."
Ánh mắt Khương Mịch Tuyết cẩn thận quan sát khuôn mặt Calvino, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022655/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.