Ngoài ra, trên chân Khương Mịch Tuyết cũng có vài vết thương, đoán chừng là do bị thương trong quá trình chạy nhanh.
Trong đó vết thương lớn có thể phải khâu, vết nhỏ cũng cần rửa sạch sát trùng cẩn thận. Nếu là ngày thường thì đây cũng là mức độ phải vào cấp cứu rồi.
—— Có điều so với những người bị thương nặng trong vụ tấn công hiện còn đang nằm trong phòng cấp cứu, cô thế này đã được coi là rất nhẹ.
Hơn nữa vì vụ tấn công lần này, các bệnh viện quanh khu vực Sévana nhất thời trở nên quá tải, muốn kiếm được một phòng bệnh còn khó hơn ngày thường rất nhiều.
Nhưng sau khi hoàn thành rửa vết thương và khâu lại tại phòng khám, đối mặt với câu hỏi của bác sĩ xem có cần nằm viện hay không, Hách Chi vẫn không chút do dự cướp lời thay Khương Mịch Tuyết: “Nằm! Chúng tôi nằm viện! Chi phí không thành vấn đề!”
“Phiền các vị nhất định phải kiểm tra kỹ càng từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài cho cô ấy!!”
Bác sĩ tưởng Hách Chi chỉ đơn thuần là quan tâm Khương Mịch Tuyết, lập tức liên tục nói được, đồng thời đảm bảo bọn họ chắc chắn sẽ để Khương Mịch Tuyết khỏe mạnh, tung tăng nhảy nhót khi xuất viện, sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.
Chỉ là sau khi đã an bài ổn thỏa trong phòng bệnh đơn cao cấp, bác sĩ cũng đã rời đi, Hách Chi mới quay đầu lại, hung tợn trừng mắt nhìn Khương Mịch Tuyết một cái: “Khương Mịch Tuyết! Cô cũng giỏi thật đấy!!!”
Có trời mới biết khi nghe tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022633/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.