Ánh mắt những người đó không khỏi ảm đạm xuống.
"Tôi không nắm chắc có thể đưa mọi người rời đi an toàn."
Trên đường đến đây, Khương Mịch Tuyết đã hỏi Laurent về tình hình họ gặp phải ở trung tâm thương mại. Ước tính sơ bộ, số kẻ tấn công cầm s.ú.n.g ở nhà hát và trung tâm thương mại cộng lại, hai ba mươi tên là không ít.
Trong tình huống này, không ai có thể chỉ dựa vào nhiệt huyết mà xông ra ngoài được.
Huống chi luận về vũ khí, phe người sống sót cũng yếu thế. Cho dù số lượng của họ hiện tại có tăng gấp đôi, gặp phải đám phần t.ử khủng bố này, cũng chỉ có nước làm bia đỡ đạn.
"Nếu mọi người muốn đ.á.n.h cược một lần," Khương Mịch Tuyết nói, "Tôi vừa xem qua ống thông gió ở đây, có thể tháo cửa ra để người bò vào."
Ít nhất sẽ khó bị tìm thấy hơn là trốn sau kệ hàng.
Đương nhiên, nguy hiểm cũng có, ví dụ như lỡ bị phát hiện, thì đúng là chạy đằng trời cũng không thoát.
Thời gian cấp bách, những người này không do dự nhiều, liền đồng ý với đề nghị của Khương Mịch Tuyết.
Không gian ống thông gió có hạn, người già và trẻ nhỏ được ưu tiên đưa vào trước, sau đó là phụ nữ. Cuối cùng còn lại vài người ở bên ngoài, mọi người giúp lắp lại cửa ống thông gió, sau đó nhìn nhau, rồi chia nhau rời đi theo các hướng khác.
Bốn người nhóm Khương Mịch Tuyết đều không vào.
Laurent là vì phát huy tinh thần quý ông. Isabella và Cát Giai Nghệ vốn dĩ đều có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022628/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.