Bên kia đã nâng cấp tình hình thành ẩu đả có vũ khí, Mạnh Tế Chu đương nhiên cũng sẽ không ngồi nhìn Khương Mịch Tuyết một chọi hai. Nhân lúc hai tên va vào nhau còn đang choáng váng, anh trực tiếp đá văng gã cầm ghế.
Đối phương lại phát ra một tiếng hét thảm, cả người lẫn ghế trượt đi gần 1 mét, đập "bịch" vào góc bàn xây bằng đá.
Đồng thời Khương Mịch Tuyết cũng một cước đá bay con d.a.o găm trong tay kẻ đ.á.n.h lén sau lưng, nửa cái ly vỡ trong tay không ném đi, đầu tiên dùng nắm đ.ấ.m đấm mạnh vào hốc mắt đối phương, sau đó xoay người vặn ngược cánh tay chưa trật khớp của hắn ra sau lưng, lại một tiếng "rắc" giòn tan, kẻ này cũng mềm nhũn ngã xuống đất.
Và ngay khi Khương Mịch Tuyết định dùng cái ly vỡ kia cứa đứt cổ họng đối phương, Mạnh Tế Chu cuối cùng cũng kịp thời gọi cô lại: "Khương... Mịch Tuyết!"
—— Vốn dĩ anh có chút lo lắng Khương Mịch Tuyết sẽ lục thân không nhận đến mức đ.á.n.h cả mình.
Nhưng may mà, có lẽ do thời gian qua mọi người đã thân thiết hơn, khi mảnh vỡ thủy tinh đã ấn ra tia m.á.u trên cổ người nọ, Khương Mịch Tuyết rốt cuộc có chút chần chừ mà dừng động tác lại.
Tuy nhiên cô cũng không hoàn toàn rời khỏi người nọ, chỉ là một bàn tay vẫn treo lơ lửng ở đó không chút sứt mẻ, không hề nhìn ra là tay của một con ma men đang bị cồn điều khiển.
Mạnh Tế Chu thở phào nhẹ nhõm.
—— Không xảy ra án mạng là tốt rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022548/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.