Trong lúc này, khách đến quán ăn ngày càng đông. Khi bàn ghế ngày càng kín chỗ, bên ngoài cũng thỉnh thoảng vang lên những trận ồn ào không mấy hợp thời.
Lúc này trời đã tối hẳn, từng ngọn đèn trong quán lần lượt sáng lên, không khí trong quán cũng thêm phần náo nhiệt.
Tiếng ồn ào bên ngoài cũng dần lớn hơn. Vị trí của Khương Mịch Tuyết và Mạnh Tế Chu khá gần bên ngoài, có thể nghe thấy dường như lẫn trong đó có tiếng người cãi nhau, nhưng vì ngôn ngữ hỗn tạp bên trong không chỉ có tiếng Anh, lại còn kèm theo tiếng đập phá, Khương Mịch Tuyết không phân biệt được bên kia đang nói gì.
Mạnh Tế Chu thấy Khương Mịch Tuyết chú ý nên đã qua xem thử, nhưng rất nhanh anh đã quay lại, nhẹ nhàng lắc đầu với Khương Mịch Tuyết.
Thần sắc anh như thường, giống như bên ngoài chẳng xảy ra chuyện gì.
Khương Mịch Tuyết có chút nghi hoặc, nhưng nói cho cùng đây là ở nước ngoài, đến quán rượu này đa số đều là người da trắng, cho dù có chuyện cãi nhau ẩu đả cũng không phải phạm vi cô có thể quản, cho nên sau khi suy nghĩ một chút, cô cũng tĩnh tâm lại, tập trung ăn uống.
Vì động tĩnh bên ngoài hơi lớn, chẳng bao lâu sau, ông chủ quán ăn và hai nhân viên phục vụ cũng đi ra ngoài.
Lại một trận khuyên giải thấp giọng vang lên, sau đó tiếng ồn ào bên ngoài mới dần nhỏ đi.
Ông chủ cũng quay lại, cho biết là có hai bên khách đến ăn xảy ra xung đột, hiện tại đã được họ khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022545/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.