"Sau đó tôi lấy con d.a.o lóc xương đã chuẩn bị từ trước ra, nhân lúc hắn không chú ý ——"
Hai tay bị còng của cô giơ lên, sau đó đột ngột hạ xuống, mô phỏng động tác khi g.i.ế.c người: "Phập!"
"Lúc c.h.ế.t hắn còn chưa tin tôi sẽ ra tay với hắn đâu, còn cứ hỏi tôi tại sao mãi."
Trần Tễ lại hét to lên: "Hắn sớm đã đáng c.h.ế.t! Hắn sớm đã nên c.h.ế.t rồi!!"
Lý Thiến im lặng một chút, trong mắt thế mà lộ ra một tia thần sắc tựa hồ thương hại lại tựa hồ đồng cảm: "Nhiều năm như vậy, cô sống không tốt lắm phải không?"
"Bắt đầu từ cấp ba."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Trần Tễ đột nhiên sửng sốt: "Cô có ý gì?"
"Tôi có gì mà sống không tốt? Mấy năm nay tôi sống tốt lắm, thoải mái lắm... Tôi chỉ hận tôi quen biết Lục Minh quá muộn, không sớm trả thù cho chị tôi được!!"
Lý Thiến nói: "Vậy, kể chuyện chị gái cô đi? Năm đó chị ấy bị Lục Minh bắt nạt như thế nào?"
Vừa nhắc đến Trần Tình, trong mắt Trần Tễ lập tức có nước mắt đảo quanh: "Chị, chị ấy vốn dĩ học rất giỏi, tính cách cũng tốt, tôi nhớ chị ấy vốn rất được bạn học yêu quý... Chị ấy chưa bao giờ chọc vào Lục Minh! Nhưng Lục Minh đối xử với chị ấy..."
"Lúc ấy tôi không ở cùng chị ấy, chỉ nhớ có hôm tan học rất lâu, chị ấy vẫn chưa về. Khi tôi ra ngoài tìm được chị ấy, chị ấy đang trốn trong đống rác, trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022531/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.