Các diễn viên và nhân viên khác thì hoan hô một tiếng, có người xông lên ôm chầm lấy đồng nghiệp, có người đi lên đưa khăn lông cho Khương Mịch Tuyết, ân cần hỏi han cô, cũng có người thực tế nhất: "Đạo diễn! Tiệc đóng máy sắp xếp lên luôn đi a!!!"
Khương Mịch Tuyết nhận lấy khăn lông, lau mặt. Trang Xảo cũng từ bên kia xông tới, một tay cầm chăn một tay cầm khăn tắm, dưới nách kẹp bình trà gừng đã chuẩn bị trước, đắp chăn giữ ấm cho Khương Mịch Tuyết trước, sau đó bắt đầu liều mạng lau lau chà chà tóc cô.
Thời tiết tháng 11 đã vào thu, khí hậu thành phố C lại thiên về ẩm lạnh, dầm nước như vậy nếu không giữ ấm tốt thì rất dễ bị cảm.
Khương Mịch Tuyết lại có chút dở khóc dở cười: "Không cần lau khô thế đâu, lát nữa còn phải gội mà."
Vừa rồi lăn mấy vòng lớn trên đất như vậy, người cô toàn là bùn, lát nữa chắc chắn phải về khách sạn tắm rửa sạch sẽ, thay bộ quần áo khác.
Trang Xảo vẫn khá cố chấp lau lau: "Về khách sạn còn mất một lúc lâu đấy! Chị Chi dặn em rồi, nói nhất định phải trông chừng sức khỏe của chị Mịch Tuyết!"
Đi theo Khương Mịch Tuyết mấy năm nay, Trang Xảo và Hách Chi đều đã kiến thức được bản chất "Tam nương liều mạng" của đối phương. Với cái kiểu làm việc không cần mạng này của Khương Mịch Tuyết, các cô còn không chú ý chút, chẳng lẽ trông mong Khương Mịch Tuyết tự mình chú ý sao?!
Khương Mịch Tuyết bị nói đến á khẩu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022520/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.