Khương Mịch Tuyết nhìn thấy bìa xấp tài liệu kia viết tên Đến Gần Tinh Quang, hỏi một câu: "Đây là show tạp kỹ à?"
"Coi là vậy đi," Hách Chi nói, "Một chương trình kiểu phỏng vấn thăm hỏi, độ hot thì cũng tạm, nhưng thủ đoạn thì chẳng vẻ vang gì."
Khương Mịch Tuyết hỏi: "Không vẻ vang kiểu gì?"
Ngoài cửa vang lên tiếng giày cao gót nện mạnh, Hách Chi liếc mắt ra ngoài, bĩu môi với Khương Mịch Tuyết: "Kìa, nạn nhân đến rồi."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Thích Tinh đẩy cửa đi vào: "Đến Gần Tinh Quang cái show này bị bệnh à!!!"
Khương Mịch Tuyết: "?"
Thích Tinh thấy Khương Mịch Tuyết ở bên trong, mắt đầu tiên sáng lên, nhưng ngay sau đó đã bị cơn giận dữ thay thế: "Chị em, có phải bà cũng nhận được lời mời của Đến Gần Tinh Quang không?"
Khương Mịch Tuyết nâng tay lên, ý bảo trong lòng cô đang ôm xấp tài liệu này đây.
Thích Tinh chộp lấy một nắm ngay tại chỗ, nhét xấp tài liệu vào máy hủy giấy như thể đang nhét t.h.i t.h.ể kẻ thù vào lò thiêu: "Tao phi, tổ chương trình này căn bản không tôn trọng người khác. Trước khi phát sóng trực tiếp đại khái hỏi vấn đề gì đều nói ngon nói ngọt, bảo bọn họ đừng nói chuyện bố mẹ tôi đừng nói chuyện bố mẹ tôi, đến lúc livestream, lại nói với tôi là đội phỏng vấn của họ đã đến cửa nhà tôi rồi?!"
Hách Chi không nói chuyện, chỉ dùng động tác nhún vai biểu thị: Chính là loại không vẻ vang này đấy.
Khương Mịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022458/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.