Mặc dù thực tế đây là đạo cụ chưa mài sắc, nhưng bất kể là thể tích hay trọng lượng của nó đều không thể khinh thường.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Hồ Danh Hiên vốn còn lo Khương Mịch Tuyết không chịu nổi trọng lượng của thanh đại đao đạo cụ này: "Mịch Tuyết, cô cầm thanh đao này làm quen trước đi, đối diễn tập dượt một chút, lát nữa chúng ta mới quay chính thức..."
Lời ông còn chưa dứt hẳn, liền thấy Khương Mịch Tuyết ướm thử thanh đại đao đó, sau đó cô nắm lấy cán đao, múa một đường hoa đao đẹp mắt.
Tiếng lưỡi đao chưa mài sắc xé gió rõ mồn một, dường như có thể c.h.é.m đứt sợi tóc người ta. Đạo diễn Hồ vốn định dặn dò thêm hai câu lưu ý đột nhiên ngậm miệng lại: "..."
Khương Mịch Tuyết thử trọng lượng, cảm thấy thanh đao này cũng được, tuy thể tích lớn nhưng trọng lượng đầm tay, không đến mức múa hai cái là bay đi mất — sau đó cô mới thấy biểu cảm của Hồ Danh Hiên: "À, lúc ở đoàn phim trước tôi có học qua một chút kỹ thuật dùng đao với thầy võ thuật."
— Chính là bộ phim cô làm khách mời vai hiệp nữ cổ đại, treo dây cáp bay qua bay lại trước đó.
Thời buổi này phim truyền hình dùng kỹ xảo nhiều, diễn viên nghiêm túc học võ thuật thực hiện động tác không nhiều. Nhưng Khương Mịch Tuyết đối với mọi kiến thức mới đều có nhiệt tình học tập tương đối cao, dù bộ phim đó cô chỉ là khách mời, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022432/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.