Anh ta hiện tại còn lo lắng đây chẳng lẽ là cái bẫy gì đó của Khương Mịch Tuyết, ví dụ như "Không thành kế", nên trả lời ấp úng: "Xuân về hoa nở, vạn vật hồi sinh?"
Khương Mịch Tuyết: "..."
Cô đưa tay điều chỉnh hướng và độ phóng đại của kính viễn vọng trong tay Đàm Thần Thần: "Thấy mảng thực vật kia không?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Kính viễn vọng nhỏ này độ phóng đại tuy không cao, nhưng cũng có thể giúp người ta nhìn tương đối rõ thực vật trên sườn núi phía xa.
Đàm Thần Thần cố gắng phân biệt một chút: "Lá hình răng cưa... Đám rau tần ô này nhìn tươi non phết nhỉ!"
"Nhưng mà sao hình như còn có nụ hoa...?"
Khoảng cách thực sự quá xa, hơn nữa số lượng cây có nụ hoa dường như cũng cực ít, Đàm Thần Thần thực sự không có cách nào xác nhận đó rốt cuộc là thứ gì.
Khương Mịch Tuyết nói: "Là hoa anh túc."
Tuy hiện tại mới cuối tháng 2, chưa chính thức vào mùa hoa anh túc nở rộ. Nhưng thứ này kiếp trước Khương Mịch Tuyết đã gặp không ít lần, dù khoảng cách xa như vậy, nhìn nụ hoa không rõ lắm nhưng cũng nắm chắc 80% là đúng.
Giọng điệu Khương Mịch Tuyết rất bình tĩnh, nhưng Đàm Thần Thần lần đầu tiên trải nghiệm chương trình này, nghe thấy lời Khương Mịch Tuyết nói, biểu cảm nhất thời kinh hãi: "Cái gì?!"
Anh túc?!
Thứ này không phạm pháp sao? Thứ này chắc chắn là phạm pháp rồi!
Khương Mịch Tuyết đặt ngón tay lên tai nghe, gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022421/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.