Khương Mịch Tuyết hỏi: "Hay là các vị kiểm tra lại hành lý của bạn đồng hành của tôi xem?"
Có nhân viên có lẽ mệt quá hóa lú, thế mà theo bản năng tiếp lời: "Được sao?"
Khương Mịch Tuyết: "Được chứ, nhưng nếu kết quả kiểm tra cuối cùng không có vấn đề, tôi sẽ nghi ngờ các vị đang ác ý giữ chân hành khách."
Lời cô nói rất bình tĩnh, nhưng với độ nổi tiếng hiện tại của Khương Mịch Tuyết, nếu thực sự lên tiếng trên mạng, quả thực có thể gây ra chút rắc rối không nhỏ cho bên hàng không — chưa kể cô dường như có quan hệ rất tốt với Mạnh Tế Chu.
Các nhân viên nhìn nhau: Thực ra trước đó hành lý của những người khác trong đoàn Khương Mịch Tuyết, họ cũng đã kiểm tra sơ qua, nhưng cũng không phát hiện điều gì bất thường.
Hơn nữa, nếu món đồ họ muốn thực sự ở trong tay Khương Mịch Tuyết, và cô cố ý muốn đ.á.n.h lạc hướng, thì giao đồ cho người càng không liên quan mới là lựa chọn tốt nhất.
Cho nên cuối cùng sau một hồi giằng co, nhân viên hải quan vẫn thả Khương Mịch Tuyết đi.
Họ căn giờ cũng khá chuẩn, thế mà vẫn để Khương Mịch Tuyết vừa khéo kịp chuyến bay.
Thấy Khương Mịch Tuyết bình an trở ra, Hách Chi mới thở phào nhẹ nhõm.
Đợi đến khi máy bay cất cánh ổn định, cô mới không nhịn được hỏi Khương Mịch Tuyết: "Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Khương Mịch Tuyết nói: "Không có gì, chỉ là trước đó tôi giúp người ta tìm chút đồ thôi."
Hách Chi: "?"
"Vậy cô nói xem, thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022411/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.