Nói xong Đỗ Quang không kìm được cảm xúc, lao tới chỗ Thái Chấn Anh, túm lấy cổ áo đối phương, định đ.ấ.m cho hắn một quyền.
Thấy người hiền lành như Đỗ Quang cũng nổi giận thật sự muốn đ.á.n.h người, Thái Chấn Anh lập tức sợ hãi hét lên: "Đừng đ.á.n.h vào đầu! Tôi đang là bệnh nhân đấy!!"
"Nói nữa tôi cũng có trộm được ổ cứng đâu!! Ổ cứng vẫn luôn ở trong tay Giang Lâm mà... Á!!!"
Đỗ Quang đ.ấ.m một quyền vào má phải Thái Chấn Anh — nhưng lại tránh được chỗ bị thương của hắn một cách hoàn hảo.
Tuy nhiên Thái Chấn Anh cũng vì thế mà "dính chàm" thêm một chỗ: Mũi hắn chảy máu.
Mà Đỗ Quang lại như đột nhiên nghĩ ra điều gì, hai tay giữ chặt vai Thái Chấn Anh: "Ông nói ông gọi điện cho Giang Lâm là khi nào?"
Thái Chấn Anh run lên: "Trong... trong nước khoảng bảy tám giờ sáng?"
"Tháng mấy!"
Thái Chấn Anh nhanh chóng báo ra một ngày.
"Không đúng!" Đỗ Quang đột nhiên đứng thẳng dậy, "Thời gian không khớp!"
Thái Chấn Anh ôm mũi kêu oai oái: "Cái gì không khớp? Chính miệng Giang Li đã thừa nhận cô ta làm mà!... Sao lúc đó mình lại quên không ghi âm lại nhỉ?"
Đỗ Quang không để ý đến hắn, chỉ quay người về phía nhóm Khương Mịch Tuyết, vẻ mặt hoảng loạn: "Tôi... chiều nay tôi đến trường đại học A Lâm từng làm việc, gặp các đồng nghiệp của cô ấy."
"Rất nhiều người trong số họ còn chưa biết A Lâm đã qua đời, có kể cho tôi nghe một số chuyện khi cô ấy từ chức."
"Nhưng họ nói thời gian A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022398/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.