Vị cảnh sát hình sự mặc thường phục này trạc hơn ba mươi tuổi, tên là Tùng Thao. Thấy biểu cảm này của Thái Chấn Anh, anh ta chợt nhận ra mình vừa buột miệng gọi "chị Khương" hình như đã làm lộ điều gì đó.
Tùng Thao ho khan một tiếng: "Khụ, ngại quá, cô cháu gái tôi ngày thường thích đu idol, nghe nó nói nhiều quá nên có thể tôi bị lây chút."
"Nhưng chương trình của Khương Mịch Tuyết tôi cũng có xem qua một ít," anh ta nói, "Tuy nói nghề nghiệp của cô ấy là diễn viên, nhưng tôi cho rằng cô ấy đã bỏ công sức nghiên cứu kiến thức về tâm lý học và tội phạm học."
Chưa kể đến chuyện cô ấy liếc mắt một cái đã vạch trần hai vị khách mời trong chương trình hẹn hò kia — chuyện này nghe qua có vẻ hơi mang màu sắc huyền học — chỉ riêng khả năng quan sát và sự gan dạ của Khương Mịch Tuyết, nếu tách riêng ra mà nói, thì cũng đã vượt xa người thường rồi.
"Bao gồm cả lần bắt kẻ buôn người vào đêm giao thừa nữa," Tùng Thao tán thưởng, "Tôi đã xem video trên mạng, tốc độ phản ứng và khả năng tùy cơ ứng biến của cô ấy đều cực kỳ mạnh."
"Hơn nữa không biết mọi người có nghe nói về vụ án vị thành niên g.i.ế.c người ở huyện Hoàng Lam phía Nam gần đây không?"
Thái Chấn Anh chưa kịp nói gì, trong nhóm đã có người sợ hãi gật đầu: "Là vụ án chôn sống bé gái ba tuổi đó hả? Tôi có xem qua, thực sự quá đáng sợ."
"May mà tên hung thủ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022385/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.