Khi bọn họ đưa Lâm An Dương về đồn cảnh sát thẩm vấn về thủ đoạn gây án, từng hỏi hắn tại sao lại ra tay với Thanh Thanh.
Mà Lâm An Dương lại cười hì hì nói: "Cháu rất tò mò, không biết dùng một sợi dây giày có thể trói chặt hai tay của một người lại được không."
— Vừa khéo, hai cánh tay của Thanh Thanh lại nhỏ như vậy.
Cho nên, chính là nó.
Và thật đáng tiếc, bởi vì chưa đủ mười bốn tuổi, hoàn toàn chưa đến độ tuổi chịu trách nhiệm hình sự, sau khi cảnh sát điều tra rõ ngọn ngành sự việc, Lâm An Dương đã được thả về thôn Lam Phong.
Kết quả này vừa đưa ra, dù là những người không thân thích với Chương Thanh Thanh trong thôn cũng đều sục sôi phẫn nộ.
"Sao có thể không bị trừng phạt?!"
"G.i.ế.c người thì phải đền mạng chứ!!"
"Cái loại khốn nạn nhỏ như Lâm An Dương mà ở trong thôn thì nhà ai yên tâm được?! Con tôi nếu cũng bị nó g.i.ế.c thì làm sao?!"
"Bắt Lâm An Dương đi tù đi!! Đuổi nhà họ Lâm ra khỏi thôn!!!"
Thế nhưng lúc này, cha mẹ Lâm gia lại nhảy ra: "Nói cái gì mà g.i.ế.c người đền mạng chứ!"
"Con trai chúng tôi có thể làm c.h.ế.t người mà không bị trừng phạt, đó là bản lĩnh của nó!"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Ai bảo nó cũng chỉ là một đứa trẻ con đâu, chưa hiểu chuyện mà. Hơn nữa con bé Chương Thanh Thanh kia đúng là gánh nặng, đối với góa phụ điên Lý Lệ Hoa kia cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022377/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.