, hình như em nghe thấy tiếng gì đó?"
"Tiếng gì?" Lộ Tư Trạch sáng nay bị treo trên cây, chiều lại trèo đèo lội suối khắp nơi tìm vật tư dọn dẹp bãi đất, quả thực mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần. Cậu ta đã nằm trên túi ngủ, đang đ.ấ.m chân cho mình.
"Em có nghe thấy tiếng gì đâu?"
Hòa Thư Hỉ: "Chị hình như cũng nghe thấy..."
Xào xạc, tiếng thứ gì đó lướt qua bụi cỏ và lá cây, không lớn lắm, nghe như tiếng bước chân.
Biểu cảm trên mặt Hòa Thư Hỉ vẫn còn khá thoải mái: "Chắc là tiếng động vật nhỏ nào đó thôi nhỉ?"
Hôm nay khi họ đi tìm kiếm vật tư, cũng từng gặp mấy con vật nhỏ giống như thỏ nhảy qua.
Tuy nhiên những con vật nhỏ này cũng tránh người, tốc độ lại nhanh, Hòa Thư Hỉ cũng không nhìn rõ rốt cuộc là loài gì.
Nhưng một lát sau, tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng bước chân của con vật bí ẩn này.
Biểu cảm của Hòa Thư Hỉ bắt đầu có chút không chắc chắn: "Đạo diễn chẳng phải đã nói rồi sao? Thú dữ gì đó tổ chương trình đã dọn dẹp qua một lần rồi mà..."
Hơn nữa mùa đông thế này, gấu ghiếc gì đó đều đang ngủ đông chứ nhỉ? Chỉ là khi cô vừa dứt lời, tiếng bước chân của con vật kia lại ngày càng rõ ràng, thậm chí, những khách mời thính tai còn loáng thoáng nghe thấy tiếng thở "phì phò".
Lần này thì ngay cả Lộ Tư Trạch đã nằm xuống từ sớm cũng bật dậy như lò xo.
Khương Mịch Tuyết nhíu mày, cầm đèn pin đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022367/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.