Lâm Hiểu Thanh ở lại tại chỗ, tiện thể dọn dẹp cành khô lá úa xung quanh, trong lúc chờ đợi Vinh Dật đồng thời cố gắng dọn ra một khoảng đất trống, để tối nay mọi người có chỗ nghỉ ngơi.
Còn bốn người Khương Mịch Tuyết, Kiều Hoán, Giang Nghiên Tân, Hòa Thư Hỉ chia làm hai nhóm, tráo đổi bộ đàm cho nhau để đảm bảo mọi người có thể liên lạc kịp thời, sau đó vừa xuất phát tìm kiếm vật tư, vừa xem có tìm được Lộ Tư Trạch hay không.
Dù sao hiện tại đang là mùa đông, cho dù núi Thúy Lam ở miền Nam Hoa Quốc, nhưng ngủ ngoài trời vào ban đêm cũng có nguy cơ mất nhiệt cực cao.
Lần này Khương Mịch Tuyết đổi sang một hướng chưa từng thăm dò trước đó.
Công phu không phụ lòng người, dọc theo hướng này tìm kiếm khoảng một tiếng rưỡi, cô và Kiều Hoán thành công tìm được tung tích của Lộ Tư Trạch.
– Cậu ta đang bị treo trên cây.
Trước khi Khương Mịch Tuyết và Kiều Hoán nhìn thấy bóng dáng Lộ Tư Trạch, bọn họ đã nghe thấy tiếng hát thê thê t.h.ả.m thảm của cậu ta trước.
"Anh mau quay lại, một mình em không chịu nổi đâu ——" [Chú thích]
"Sắp có người tới rồi, cuộc đời em vì có anh mà rực rỡ ——"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Không chỉ vậy, có lẽ vì bị treo quá lâu, cậu ta còn sửa lời bài hát này thành một đoạn rap, bắt đầu ngẫu hứng "yeah yeah check it out": "Sắp có người tới rồi, lòng em đã chẳng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022365/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.