"Nhiều người ở Bến Thượng Hải thế này mà còn dám trộm con nít!!"
Các cảnh sát thấy kẻ tình nghi là buôn người đã bị khống chế, cũng không còn gấp gáp như lúc đầu nghe thấy tiếng hô hoán, chậm rãi chạy tới, rồi lại không nhanh không chậm đẩy đám đông ra: "Phiền mọi người nhường đường một chút nào ——"
Tiện thể họ còn phân một phần lớn nhân lực sang chỗ Khương Mịch Tuyết: "Đứa bé không sao chứ?"
"Có bị thương không?"
Vì thế khi họ vất vả lắm mới chen vào được đám đông, gã đàn ông kia đã mặt mũi bầm dập, đang nằm trên mặt đất kêu oai oái.
Người bắt được gã lúc đầu cũng ở bên cạnh, đè chặt đối phương xuống, không cho gã có cơ hội tiếp tục phản kháng hay chạy trốn.
Tuy nhiên dù bị đánh, gã đàn ông nằm trên mặt đất vẫn già mồm gào lên: "Ái chà các người hùa nhau bắt nạt người khác à!"
"Các người đây là cố ý gây thương tích!!"
Da mặt dày đến mức cảnh sát chạy tới sau cũng không nhịn được tức cười: "Ngoan ngoãn chút đi!"
Có người lấy còng tay ra, trực tiếp còng tay gã đàn ông lại: "Anh bị tình nghi liên quan đến bắt cóc buôn bán người, theo chúng tôi về đồn một chuyến!"
Còn bên phía Khương Mịch Tuyết.
Tuy đã xác nhận đứa trẻ chắc không có vấn đề gì lớn, nhưng nhìn bộ dạng hôn mê này, sợ là cũng bị dùng thủ đoạn gì đó. Khương Mịch Tuyết không xác định được tình huống, cũng không dám tùy tiện sơ cứu.
Thích Tinh thì ngay khi xác định gã đàn ông kia là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022356/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.