"Đi đi đi, đi tầng 1!" Lộ Tư Trạch nói, "Em muốn mau chóng ra ngoài lắm rồi!"
Đến tầng 1, mọi người tìm được vị trí rãnh khảm, nhét các khối ghép hình vào theo các góc độ khác nhau, tổ hợp thành hình vuông, khảm vào hoàn hảo.
Khoảnh khắc tất cả các khối ghép hình về đúng vị trí, đèn đóm khắp đại sảnh tầng 1 bừng sáng.
Rèm ở chỗ đăng ký được kéo lên, chị y tá ngồi bên trong đang mỉm cười dịu dàng với mọi người.
Từ bốn phương tám hướng không biết từ lúc nào NPC lại xuất hiện, đi đi lại lại như thể đến khám bệnh bình thường hoặc dẫn người đi khám bệnh.
Phòng khám bệnh vốn đóng chặt cửa còn bùng nổ một tràng tiếng gầm gừ giận dữ: "Tôi đã nói là tôi không có bệnh!!"
"Các người chỉ là không muốn để tôi đi tranh gia sản —— đừng tưởng tôi không biết hoạt động ngầm của cái bệnh viện này!! Các người chỉ là muốn tìm một lý do chính đáng để g.i.ế.c c.h.ế.t tôi thôi!!"
Cùng lúc đó, chữ "Lối thoát hiểm" trên hai cánh cửa trước và sau sáng lên, loa phát thanh trong đại sảnh vang lên tiếng "ting": "Chúc mừng người chơi, kích hoạt phần cuối cùng, vui lòng tìm kiếm manh mối câu chuyện, chọn lối đi chính xác, thoát khỏi Bệnh viện tâm thần Ánh Dương."
Giọng nói trong loa vừa dứt, cửa hai phòng khám bệnh gần vị trí các khách mời nhất lập tức bật mở.
Như đang nói với các khách mời: Manh mối ở trong này nè, mau tới tìm đi!
Mà các khách mời nhìn nhau: "Sao vẫn chưa xong thế?"
"Vào hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022349/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.