Hắn lấy bộ đàm, gọi cho NPC hiện trường: "Alo alo, tổ Tiểu Lý ở tầng 3 phải không? Các cậu tìm một người đến cửa phòng Lâm Hiểu Thanh, đúng, lấy nhiệm vụ ra trước, bằng không thì chặn bọn họ lại, không cho bọn họ thả Lâm Hiểu Thanh ra!!"
"Nhớ kỹ tốc độ phải nhanh! Mấy người Khương Mịch Tuyết phỏng chừng còn vài phút nữa là tới rồi!"
Vì thế, khi nhóm người Khương Mịch Tuyết đến cửa phòng bệnh của Lâm Hiểu Thanh, liền phát hiện trên hành lang vốn không một bóng người, đang có một người phụ nữ đầu tóc rũ rượi ngồi xổm.
Vinh Dật ngay tại chỗ giật mình: "Hú! Cái thứ gì thế kia?!"
Kiều Hoán chần chờ nói: "Chắc là NPC?"
Hòa Thư Hỉ quan sát đối phương một lát: "Cô ta không đứng dậy đuổi theo chúng ta, hơn nữa trên người mặc quần áo bệnh nhân, xét về thân phận, chắc là giống chúng ta, đều là 'người bệnh'."
Nhưng đối phương cứ ngồi xổm ở cửa phòng Lâm Hiểu Thanh, muốn cứu Lâm Hiểu Thanh ra thì tất nhiên phải đến trước mặt đối phương.
Lâm Hiểu Thanh cũng nghe thấy tiếng mọi người, kích động bám vào cạnh cửa: "A a a! Các cậu cuối cùng cũng tới cứu tôi rồi sao!!"
"Tôi bị nhốt chán c.h.ế.t rồi!!"
Do dự một lát, Kiều Hoán dẫn đầu bước lên phía trước một bước: "Xin chào...?"
Người phụ nữ đầu tóc rũ rượi nháy mắt ngẩng đầu, thiếu chút nữa dọa cho Vinh Dật đang len lén núp phía sau giật nảy mình.
Ánh mắt cô ta trừng trừng nhìn Kiều Hoán: "Trả lời câu hỏi của tôi!"
Kiều Hoán: "?"
Lễ phép như anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022341/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.