Từ Thư muốn lao ra cản hắn, nhưng không ngăn được.
Lúc này ánh mắt của quần chúng ăn dưa càng thêm hưng phấn: Á đù! Gài bẫy! Cũng có vài người lương tâm cao hơn chút sợ Ngô Hạo Nguyên động thủ, lập tức đứng dậy định ngăn cản: "Anh gì ơi phiền anh bình tĩnh chút, chúng tôi đang quay phim..."
Tuy nhiên khi Ngô Hạo Nguyên lao vào trong ống kính, bất chấp tất cả đẩy ngã diễn viên đang diễn cùng Bạch Lộ Hàn, đỏ mắt định chất vấn cô ấy, thì Bạch Lộ Hàn vốn đang đọc thoại đột nhiên sa sầm mặt mày, trở tay tát một cái thật mạnh vào mặt Ngô Hạo Nguyên!
Tiếng "bốp" giòn tan vang vọng khắp phim trường, đừng nói quần chúng vây xem, ngay cả bản thân Ngô Hạo Nguyên cũng ngây người.
"Cô... Cô..."
Bạch Lộ Hàn đáp lại bằng một cái tát trái tay nữa.
"Anh còn mặt mũi đến đây sao?" Bạch Lộ Hàn cuối cùng cũng lên tiếng, vừa mở miệng, giọng nói đã run rẩy nghẹn ngào.
"Nói cái gì mà tôi gài bẫy anh, Ngô Hạo Nguyên, bản thân anh làm cái gì anh còn mặt mũi nói ra sao?!"
Ngô Hạo Nguyên rốt cuộc nhớ lại cảnh tượng mình bị bắt quả tang ở bên Hà Du, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ: "Vậy là cô có thể gài bẫy lấy tiền của ông đây à?!"
"Đó là toàn bộ tiền tiết kiệm của tôi đấy!!!"
"Tôi gài bẫy anh cái gì?" Sau tiếng gào thét ban đầu, cảm xúc của Bạch Lộ Hàn dường như cũng bình tĩnh hơn đôi chút, đôi mắt cô ấy đỏ hoe nhìn chằm chằm Ngô Hạo Nguyên.
"Tôi trộm hay cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022329/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.