"Cô nương Tô, cô nương Tô, tôi nghe nói khách khứa đến dự tiệc tối nay đông lắm đấy ——"
Phương Minh Tuấn bóp giọng, chân còn dậm bước nhỏ cho hợp cảnh, cố gắng nặn ra một biểu cảm yêu kiều, sau đó thất bại vì suýt nữa tự làm mình lác mắt: "Phì phì!"
Cậu ta hùng hổ ném kịch bản xuống: "Đây đâu phải vai của tôi! Không diễn nổi!"
Phương Minh Tuấn phần trên còn mặc áo gấm đen tượng trưng cho thân phận quý công tử, vạt áo vén hết lên buộc quanh thắt lưng, để lộ quần đùi rộng thùng thình bên dưới, tạo thành sự tương phản cực mạnh đầy tính đả kích: "Tôi là đàn ông con trai, sao lại bắt tôi diễn nha hoàn hả?!"
Thích Tinh vốn không phải người dễ nhập vai, lúc trước khi Phương Minh Tuấn đọc thoại nha hoàn cô ấy đã cố gắng không nhìn người, chỉ nghe tiếng, giờ Phương Minh Tuấn ném kịch bản, cô ấy theo bản năng nhìn về hướng đó, sau đó bắt đầu không nhịn được mà run vai cười "phụt phụt".
Người duy nhất còn giữ được bình tĩnh ở đây chỉ có Khương Mịch Tuyết.
Cô bình tĩnh giải thích: "Chủ yếu là do diễn xuất của cậu tốt hơn."
Phương Minh Tuấn: "Thế tôi cũng là diễn nam phụ thanh lãnh chứ đâu phải diễn thị nữ yêu kiều đâu!!"
Khương Mịch Tuyết: "Vậy hay là để tôi diễn?"
Phương Minh Tuấn nhớ đến tuần trước, Khương Mịch Tuyết diễn vai của Bạch Lộ Hàn đối diễn với cậu ta —— vốn dĩ Tạ Hàm Chương dành cho Tống Vọng Thư là tình yêu thầm lặng bảo vệ.
Kết quả Khương Mịch Tuyết vừa đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022317/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.