Mấy ngày trước vì quay cảnh xuống nước lúc nửa đêm nên Bạch Lộ Hàn bị cảm, cho nên gần đây thời gian đến đoàn phim không nhiều lắm.
So với diện mạo thiên về diễm lệ của Khương Mịch Tuyết, dáng vẻ của Bạch Lộ Hàn mới thực sự là mỹ nhân thanh lãnh, cũng tương đối phù hợp với hình tượng Tống Vọng Thư trong phim.
Lúc này Bạch Lộ Hàn đã thay xong trang phục diễn, cô ấy chạy chậm vào, ngượng ngùng cúi người chào đạo diễn Trình: "Ngại quá đạo diễn, tôi đến muộn."
Không biết là do cảm cúm chưa khỏi hẳn hay do cố tình trang điểm như vậy, sắc mặt cô ấy trông có chút trắng bệch.
Tuy nhiên nói là đến muộn, Bạch Lộ Hàn cũng chỉ chậm hơn mười phút so với thời gian quay dự kiến của cô ấy, hơn nữa trước đó đạo diễn Trình vừa cho mọi người nghỉ nửa tiếng, trên thực tế Bạch Lộ Hàn không hề tới trễ.
Đạo diễn Trình Chương cười hà hà xua tay: "Không sao, cô chuẩn bị trước đi, vừa khéo phía trước còn cảnh của tổ Khương Mịch Tuyết."
Ông lại quay đầu vẫy tay với Khương Mịch Tuyết: "Tiểu Khương, đến lượt cô."
Bạch Lộ Hàn đáp vâng, lại đi sang bên cạnh tìm chuyên viên trang điểm dặm lại lớp phấn.
Còn Khương Mịch Tuyết thì đặt cây quạt và kịch bản trong tay sang một bên, xách váy đi tới.
Cảnh quay trước cửa Quốc T.ử Giám này cô đúng là có vài shot hình, không phức tạp, chỉ là lên xuống xe ngựa, ngay cả lời thoại cũng chỉ có một câu: "Hàm Chương ca ca có ở đây không?"
Nhưng dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022306/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.