Tuy nhiên, cảnh tượng đập vào mắt ba người bên ngoài lại không phải là dáng vẻ Khương Mịch Tuyết không chịu nổi tửu lực bị người ta bắt nạt như trong tưởng tượng của Thích Tinh.
Hoàn toàn ngược lại, mấy gã nhà đầu tư lúc trước đòi chuốc rượu Khương Mịch Tuyết đã nằm ngả nghiêng trên mặt đất, đang kêu rên ai oán.
Hạng Phỉ ôm bụng lệch sang một bên, còn có một người dường như là người quản lý quen biết cô ta đang đỡ hộ.
Mạc Lôi và mấy nghệ sĩ khác đến tham gia tiệc đang đứng xếp hàng dựa vào tường, người trông vẫn tỉnh táo lành lặn, chỉ là vẻ mặt vô cùng kinh sợ, hận không thể cách xa bàn tiệc 8 mét.
Còn Da tổng - kẻ bị Thích Tinh mắng là tên ma cô, lúc này đang bị Khương Mịch Tuyết mặt vô cảm bẻ ngược cánh tay, ấn xuống đất — trên sàn còn có những mảnh thủy tinh vỡ, theo lực tay của Khương Mịch Tuyết tăng thêm, mặt của Da tổng đang từ từ tiếp cận với đống mảnh vỡ thủy tinh.
Hắn rốt cuộc không chịu nổi nữa mà hét lên: "Chị!! Chị ơi!! Chị Khương, tôi sai rồi!!"
"Tôi không nên bắt chị uống rượu!!"
Nhưng động tác của Khương Mịch Tuyết cũng không hề dừng lại bởi tiếng la hét của tên ma cô, à không, Da tổng.
Và khi những mảnh thủy tinh và nhãn cầu của Da tổng càng lúc càng gần nhau hơn, tiếng kêu t.h.ả.m thiết của hắn cũng càng trở nên chói tai, gần như sắp vượt qua phạm vi âm vực mà một người đàn ông bình thường nên có.
Thế nhưng vẻ mặt Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022260/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.