Khương Mịch Tuyết vẫn ngồi yên tại chỗ, không nâng ly.
Vẻ mặt Da tổng cuối cùng cũng trầm xuống: "Sao thế, tôi thành tâm muốn kết bạn với cô Khương, cô Khương làm bộ dạng này là không muốn kết bạn với họ Da tôi sao?"
Ngữ khí Khương Mịch Tuyết nghe có vẻ hơi bất đắc dĩ: "Da tổng, không phải tôi không nể mặt ngài, là tôi thật sự không chịu nổi tửu lực..."
Trong lúc giằng co, cô lặng lẽ mò lấy điện thoại dưới gầm bàn, mở WeChat, gửi tin nhắn cho một người liên hệ.
[Khương]: 【 Cậu có ở thành phố A không? 】
[Lấp la lấp lánh ánh sao]: 【 ? Tôi đang ở đây mà? 】
[Khương]: 【 [Chia sẻ vị trí] Khách sạn Vương Miện lớn, phòng Thiên Vân Đỉnh, lát nữa qua đón tôi một chút. 】
[Lấp la lấp lánh ánh sao]: 【 ??? Tình huống gì đấy? 】
[Lấp la lấp lánh ánh sao]: 【 Không phải là có biến đấy chứ?? 】
[Lấp la lấp lánh ánh sao]: 【 Từ từ tôi qua ngay đây!! 】
Khi Khương Mịch Tuyết gửi mấy tin nhắn này, những nhà đầu tư khác cùng bàn vẫn đang khuyên nhủ: "Cô Khương nói thế là không được rồi, bàn chúng ta nhiều người thế này, ai cũng uống được, cô làm mình làm mẩy là không hay đâu nha —"
"Cô nhìn anh Mạc Ca Vương kia xem, địa vị trong giới của người ta cao hơn cô không biết bao nhiêu, còn phải giữ giọng hát, thế mà cũng uống rượu được đấy thôi!"
Mạc Lôi bị điểm danh sắc mặt có chút khó coi. Ly của hắn đúng là rượu thật, nhưng điều đó không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022258/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.