Bàn ăn của "Một Ngày Trong Nhà Gỗ" cũng là kiểu bàn tròn lớn, không phân biệt chỗ chủ chỗ khách. Khương Mịch Tuyết và bốn người còn lại ngồi xuống quanh bàn, cùng nhau chạm cốc rồi mới bắt đầu dùng bữa.
Món ăn qua năm lượt, khi mọi người đều đã ăn gần xong, tổ đạo diễn ngồi lặng lẽ bên cạnh mới mở miệng hỏi: "Bữa trưa hôm nay có ngon không?"
Dư Đào đỡ bụng, hoàn toàn không màng hình tượng: "Ngon lắm ạ!"
Tề Dương chỉ vào đĩa: "Đạo diễn, ông có muốn ăn chút không?"
Nhìn những chiếc đĩa đã bị các khách mời càn quét gần sạch, chỉ còn lại chút cơm thừa canh cặn, đạo diễn: "......"
Nhưng không sao.
Ông ta lại cười: "Đồ ăn rất ngon, các bạn đều ăn xong rồi đúng không."
Tề Dương không hề hay biết ẩn ý trong lời đạo diễn, rất tự nhiên gật đầu: "Đúng rồi."
Đạo diễn tiếp tục nói với giọng điệu hòa ái: "Chỉ tiếc là, với số dư sinh hoạt phí hiện tại của các bạn, hẳn là không có bữa sau đâu."
Tề Dương: "?"
Cậu ta gần như lập tức quay đầu nhìn Dư Đào và Phương Minh Tuấn, những người đi chợ buổi trưa. Người sau hơi xấu hổ quay đầu đi, còn người trước thì lý lẽ hùng hồn: "Đã chiêu đãi khách thì đương nhiên phải mua đồ xịn chứ!"
"Dù sao tiêu hết tiền sinh hoạt phí thì tổ chương trình sẽ lại giao nhiệm vụ để chúng ta kiếm mà."
Cô nàng nói xong còn nháy mắt với phía tổ đạo diễn: "Đạo diễn nói có đúng không?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022238/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.