Đeo nổi Rolex, thực tế có điều kiện gia đình không tệ, lại mời được thủy quân để dìm dư luận tiêu cực xuống, cộng thêm việc người bạn đại học tiết lộ "Trần Vũ suốt bốn năm đại học vẫn luôn nhận học bổng nghèo vượt khó", tất cả đều cho thấy đối phương không đơn giản.
Ngô Hoài lăn lộn trong cái danh lợi trường này bao năm, đương nhiên biết, để làm được những điều đó, chỉ có tiền thôi chưa chắc đã làm được.
"Chuyện này chắc không phải chủ thớt kia đăng ảnh xong là kết thúc đơn giản vậy đâu." Ngô Hoài lại nhìn bức ảnh.
Giọng điệu hắn hơi châm chọc: "Bước tiếp theo, chắc sẽ có người nhảy ra nói, chỉ một tấm ảnh chụp từ xa, lại qua nhiều năm như vậy, ai biết là chuyện gì? Hơn nữa người trẻ tuổi ra ngoài cũng cần một hai món đồ trang trí làm mặt tiền, thời buổi này hàng nhái nhiều như vậy, ai biết cái trên tay Trần Vũ đeo có phải hàng giả không?"
Nói xong, hắn lại quay đầu cười hì hì với Khương Mịch Tuyết: "Chị Khương, chị thấy tôi nói đúng không?"
Bách Cảnh Hoán không biết người quản lý của mình trở nên nịnh nọt như vậy từ bao giờ: "?"
Khương Mịch Tuyết ôm bình giữ nhiệt trà kỷ tử, uống một ngụm: "Về khoản quan hệ công chúng, chắc chắn anh chuyên nghiệp hơn rồi."
"Nhưng tôi cũng cảm thấy, chuyện này sẽ không kết thúc đơn giản như vậy đâu."
Được "chị Khương" khen, Ngô Hoài lập tức cười tít mắt vui vẻ.
...
Sáng sớm hôm sau, xe buýt nhỏ của đoàn làm phim chở từng xe người vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022225/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.