Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Tuy nhiên tìm kiếm chứng cứ không phải chuyện dễ dàng, nhất là khi đã cách ba năm, gã tài xế gây chuyện cũng sắp ra tù. Khương Mịch Tuyết cũng không quá sốt ruột, đôi khi một vụ án muốn thực sự tra ra manh mối phải đợi đến mấy chục năm.
Cô xách theo đồ đạc đã thu dọn rời đi, tìm một khách sạn gần đó ở tạm.
Ngày hôm sau là ngày hẹn ký hợp đồng với môi giới. Chắc là biết "khách thuê trước" của căn nhà này không phải dạng vừa, nhóm khách thuê mới mà môi giới tìm đến là mấy gã đàn ông to cao lực lưỡng. Chỉ nhìn dáng người thôi cũng đủ để đối phó hoàn hảo với mọi rắc rối.
Lúc ký hợp đồng, cả nhà Chu Trường Lệ lại tới đập cửa: "Mở cửa! Tao biết có người bên trong! Tao vừa thấy có người đi vào!"
"Khương Mịch Tuyết! Mày đã về rồi đúng không!!"
"Sao mày dám cho người đuổi bọn tao ra hả?!"
Khương Mịch Tuyết còn chưa kịp động đậy, mấy gã đại hán đến ký hợp đồng đã đứng dậy trước, đi ra cửa, kéo phắt cánh cửa ra: "Làm cái gì đấy?"
Người nào người nấy dáng người chắc nịch, cảm giác như chỉ cần cơ n.g.ự.c thôi cũng có thể kẹp c.h.ế.t người.
Dượng Nhiễm Hồng đứng ở cửa, chiều cao chỉ vừa đến cằm người ta, lập tức bị dọa cho lùi lại hai bước: "Các... các người là ai?"
Đại hán A nhìn xuống bọn họ: "Bọn tao còn đang muốn hỏi chúng mày là ai đây?"
"Chỗ này là nhà bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022214/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.