Ông ta bật dậy: "Còn mày nữa, Bách Cảnh Hoán! Đừng tưởng tao không nhìn ra, mày để thằng quản lý này ngồi đây nói hươu nói vượn nửa ngày, nói trắng ra là mày không muốn cứu em trai mày chứ gì?!"
"Đồ súc sinh không màng đến tình m.á.u mủ ruột thịt!!"
Cả khuôn mặt Bách Cảnh Hoán căng cứng, cơ hàm nghiến chặt, hiển nhiên cảm xúc của cả người cũng đã căng đến cực điểm. Chỉ là anh vẫn cứ nhẫn nhịn, không phản kích lại.
Tiết Tiệp cũng đứng dậy theo: "Phi, đúng là uổng công nuôi mày lớn từng này! Đồ lòng lang dạ sói!"
"Tao nói cho mày biết, Bách Cảnh Hoán, mày không muốn bỏ số tiền này thì thôi!"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Bách Quốc Hùng lớn tiếng chỉ trích: "3 triệu tệ, tao với mẹ mày cùng lắm thì đập nồi bán sắt cũng gom cho đủ để cứu Nhất Bân ra, cả nhà chúng tao vẫn có thể đoàn tụ bên nhau!"
"Nhưng còn mày! Bách Cảnh Hoán! Mày chính là thằng khốn nạn trong mắt không có người thân! Là tội nhân!"
Ông ta gào thét: "Mày vĩnh viễn đừng hòng ngẩng đầu lên được trong cái nhà này!!"
Bách Cảnh Hoán rốt cuộc cũng ngước mắt nhìn về phía đôi vợ chồng đối diện: "Nói xong chưa?"
"Nói xong rồi thì hai người có thể đi được rồi."
Anh gằn từng chữ: "Trước đây hai người tìm con đòi tiền cũng được, muốn con đưa Bách Nhất Bân vào giới giải trí cũng được, con đều làm theo. Nó không nắm bắt được cơ hội, con cũng đã cố gắng hết sức, nhưng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022204/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.