Biểu cảm của Bách Cảnh Hoán trở nên mê mang. Biểu cảm của Bách Cảnh Hoán trở nên chấn động.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Anh Hoài, anh," lưỡi Bách Cảnh Hoán bắt đầu líu lại, "Anh không đùa đấy chứ? Khương Mịch Tuyết," anh ta chỉ vào cô, rồi chỉ vào mình, "Đi cùng chúng ta đi gặp bố mẹ em?"
Thế này có thích hợp không??? "Khụ khụ."
Sau khi đồng ý với Khương Mịch Tuyết xong, Ngô Hoài cũng bắt đầu cảm thấy quả thật không thích hợp lắm. Nhưng lời đã nói ra rồi. Hiện tại Khương Mịch Tuyết và Ngô Hoài đều đã lên xe, chỉ còn Bách Cảnh Hoán đứng ngoài xe chưa động đậy.
Ngô Hoài thúc giục: "Cái đó, hay là cậu lên xe trước đi?"
Bách Cảnh Hoán: "Đến lúc đó em giải thích về cô ấy thế nào đây!!"
Khương Mịch Tuyết đeo khẩu trang lên, lại không biết từ đâu lôi ra một cái mái giả kẹp lên đầu, ngắn gọn súc tích: "Nhân viên công tác."
Bách Cảnh Hoán: "......"
Đừng nói nha, giả dạng như vậy, lại cố tình cúi đầu, quả thật khó mà nhận ra cô là ai.
Thấy Bách Cảnh Hoán vẫn đứng đó hỗn loạn trong gió, Khương Mịch Tuyết lại khuyên nhủ: "Đừng lo lắng, tôi chỉ đi xem náo nhiệt thôi."
Bách Cảnh Hoán: "......"
Thật sự cảm ơn cô quá cơ!!
Mắt thấy cứ lằng nhằng mãi sẽ có người qua đường tới vây xem, Ngô Hoài cũng bất chấp đôi co với Bách Cảnh Hoán, tháo dây an toàn chồm ra lôi xềnh xệch nhét anh ta vào xe, sau đó đóng sầm cửa lại: "Bác tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022202/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.