Rời khỏi đoàn phim, thấy vẫn còn chút thời gian, Khương Mịch Tuyết không về khách sạn mà bảo tài xế chở cô đến cửa hàng gốm sứ thủ công tuần trước.
Tính toán thời gian, món đồ sứ cô đặt lúc đó chắc đã nung xong rồi.
Khi đến cửa hàng nhỏ ở cổ trấn, thời gian đã hơn 6 giờ.
6 giờ tối mùa hè trời còn lâu mới tối, mặt trời vàng rực treo trên không trung, vẫn đang tỏa nắng nhiệt liệt.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Khương Mịch Tuyết đội mũ, đeo khẩu trang và kính râm, mặc áo phông quần short, bước xuống xe, thoạt nhìn không khác gì khách du lịch bình thường.
Vì trời nóng, lại gần giờ đóng cửa nên quán không có khách. Khương Mịch Tuyết bước vào, bà chủ đang nằm bò ra quầy chơi mạt chược trên điện thoại liền ngẩng đầu, cười tươi rói: "Người đẹp đến lấy đồ sứ à?"
Khương Mịch Tuyết gật đầu, báo số điện thoại để lại lúc đặt hàng. Bà chủ lật sổ ghi chép, sau đó nói: "Phiền cô đợi ở đây một chút, tôi ra sau lấy hàng." Bà chỉ về phía ghế sofa bên cạnh: "Bên kia có thể ngồi."
Khương Mịch Tuyết nói cảm ơn. Bà chủ quay đầu đi vào phía sau cửa hàng, trước khi đi còn lưu luyến ngoái nhìn Khương Mịch Tuyết —— chắc là đang nghi ngờ thân phận của cô, nhưng thấy cô tự nhiên như vậy lại không dám xác định.
Khương Mịch Tuyết chọn một chỗ trên ghế sofa ngồi xuống. Dù sao hiện tại cũng không có việc gì, cô tháo kính râm, mở điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022182/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.