"Hay là tiếp theo chúng ta cùng hành động đi, cũng coi như có thể chiếu ứng lẫn nhau?"
Lời này vừa thốt ra, cuộc tranh cãi trên làn đạn nhất thời lại đạt đến một cao trào nhỏ.
Ánh mắt Khương Mịch Tuyết nhàn nhạt lướt qua Chu Thanh Ngạn, trên mặt cũng không nhìn ra cô tình nguyện hay không tình nguyện.
Nhưng Thích Tinh đã mở miệng trước cả Khương Mịch Tuyết: "Không được!!"
Cô ta vốn đang bám theo sau m.ô.n.g Khương Mịch Tuyết, nghe thấy đề nghị này của Chu Thanh Ngạn, nhất thời cả người đều không ổn.
Thích Tinh bước một bước chắn trước mặt Khương Mịch Tuyết, một tay còn túm chặt cánh tay cô. Cô ta trừng mắt nhìn Chu Thanh Ngạn đang ngơ ngác, vẻ mặt hết sức cảnh giác: "Sau lưng Khương Mịch Tuyết đứng một mình tôi là đủ rồi, không còn chỗ cho anh đâu!!"
Biểu cảm của Chu Thanh Ngạn trống rỗng trong một giây.
Làn đạn đang ồn ào náo nhiệt của cư dân mạng cũng quỷ dị dừng lại trong nháy mắt.
【Không, không phải chứ, sao lại cảm thấy có chút "đẩy thuyền" được nhỉ?】 【Lầu trên! Cái gì cũng "chèo" (ship couple) sẽ chỉ hại bạn thôi!】 【Cái gì cũng "chèo" sẽ chỉ làm tôi dinh dưỡng cân đối JPG —— nói đi cũng phải nói lại, thực ra từ lúc tập dẫn đường Khương Mịch Tuyết mời Thích Tinh cùng đội là tôi đã hơi "chèo" rồi he he】
Thực ra suy nghĩ của Thích Tinh rất đơn giản: Hiện tại hai người các cô, Khương Mịch Tuyết trong tay có gậy, vừa khéo có thể bảo vệ cô ta. Thêm một Chu Thanh Ngạn nữa? Vậy chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022174/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.