Trang Xảo: "??"
Khương Mịch Tuyết lại hỏi: "Vậy Tiểu Xảo, lát nữa em cũng không bận gì đúng không?" "Lát nữa giúp chị khiêng ít đồ nhé!"
Trang Xảo: "??" Khiêng cái gì? Đến khi nhìn thấy thứ Khương Mịch Tuyết muốn mình giúp khiêng, cô bé suýt thì ngất xỉu tại chỗ.
Chỉ thấy vài chồng sách xếp chỉnh tề trên mặt đất, cao gần đến eo người.
Khương Mịch Tuyết còn đang cao hứng nói: "Chị vốn đang lo một mình khiêng đống sách này phải đi lại vài chuyến, giờ có em giúp, chắc bớt được mấy lượt đi!"
Trang Xảo nhìn mấy quyển sách trên cùng lộ ra bìa: "Phân tích hiện trường tội phạm", "Các điểm chính trong tâm lý học tội phạm", "Luận về tội phạm và hình phạt", "Giả tạo và lừa gạt". Cô bé chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, chân mềm nhũn suýt ngã quỵ.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Chị Mịch Tuyết không phải cảm thấy không trụ nổi trong giới giải trí nữa nên định đổi nghề đi làm tội phạm đấy chứ???
Vạn hạnh thay, dưới một quyển "Người phạm tội luận", Trang Xảo còn nhìn thấy mấy cuốn sách liên quan đến diễn xuất như "Cơ sở biểu diễn kịch nói" và "Sự tu dưỡng của diễn viên".
—— May quá, xem ra chị Mịch Tuyết chỉ muốn trau dồi bản thân mà thôi.
Cô bé thở phào nhẹ nhõm, chuyên tâm làm công nhân bốc vác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Đống sách này nói nhiều cũng nhiều, nhưng hai người cùng làm, đi vài chuyến là chuyển hết vào nhà Khương Mịch Tuyết. Xác định không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022149/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.