Nhìn thấy Phó Từ, Lục Tuân cảm thấy có chút ngoài ý muốn. "Lúc này không phải cậu nên ở công ty đi làm sao?"
Phó Từ đi đến gần mép giường, kéo ghế dựa ra ngồi xuống, "Vi Vi ngã từ trên lầu xuống, hiện giờ đang nằm ở phòng bệnh dưới lầu dưới."
"Cậu đỡ hơn chút nào không?". Tối hôm qua nghe tin bạn tốt xảy ra tai nạn giao thông, hắn thập phần hoảng sợ. Chạy tới nơi nghe thấy bác sĩ nói vết thương nhìn có chút dọa người nhưng thương tổn không lớn, giống như có kỳ tích, vận khí thật sự quá tốt, hắn mới yên tâm.
Lục Tuân gật gật đầu, "Khá hơn nhiều, Phó Vi không có việc gì đi?"
Lục Tuân biết tình trạng thương thế của bản thân có liên hệ tới lá bùa trên cổ mà người nọ cho. Nếu không, từ ý tứ của bác sĩ có thể đoán ra được vết thương sẽ rất nghiêm trọng, phẫu thuật xong cũng phải nằm trên giường bệnh ít nhất một năm mới có thể hồi phục, cũng sẽ để lại không ít di chứng. Bây giờ lại chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là có thể xuất viện rồi.
"Ngã gãy chân thôi, làm xong phẫu thuật, nghỉ ngơi một thời gian". Phó Từ lại không nhìn được, đem mấy chuyện quái lạ về Lạc Ninh kể lại một lần cho Lục Tuân nghe. "Tôi thật không nghĩ tới trên thế gian lại thật sự có thứ thần kỳ như vậy tồn tại. Trước kia ông nội tôi lúc xây nhà còn mời người ta đến bố trí phong thủy trong nhà, nhưng mà tôi cũng chưa từng tin tưởng lắm". Hắn lại cảm thán.
Lục Tuân ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-toi-o-gioi-giai-tri-bao-hong/229365/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.