Lạc Ninh xem xong tin nhắn thì nhìn về phía Lục Tuân. Cô cười nói: "Không biết kỳ này đạo diễn còn tác oai tác quái nữa không."
Lục Tuân khẽ cười đáp lại: "Dựa theo hiểu biết của tôi về ông ấy, ít nhiều gì ông ấy cũng sẽ bày ra một số trò nữa."
"Nhưng mà lần này chắc chắn sẽ không xuất ngoại nữa". Có bài học từ lần trước, hẳn là đạo diễn vẫn còn lo sợ.
Lạc Ninh gật đầu: "Ừm, tôi cũng cảm thấy vậy!"
"Nếu Hoắc Dã bên kia còn phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, anh cứ gọi cho tôi."
Lạc Ninh vừa định mở cửa xuống xe thì Lục Tuân đã nhanh hơn một bước, tháo dây an toàn của mình rồi xuống xe vòng quay bên kia mở cửa xe thay cô.
Trên mặt Lạc Ninh đầy ý cười: "Cảm ơn Lục lão sư đã phục vụ."
Lục Tuân nhếch môi: "Không cần cảm ơn!"
"Hẹn gặp lại!". Lạc Ninh vẫy tay chào anh.
Lục Tuân gật đầu: "Hẹn gặp lại!"
Một màn này vừa vặn bị Kỷ Tinh Hành lái xe đưa Khương Tâm Hân trở về nhìn thấy. Sắc mặt của anh ta không tốt lắm, nhịn không được mà nói mấy lời chua ngoa với Khương Tâm Hân ngồi phía sau.
"Dì Hân, người họ Lục này luôn tìm cớ tiếp cận Ninh Ninh, cũng không biết là anh ta có ý xấu gì hay không."
Khương Tâm Hân mỉm cười: "Có ý xấu gì hay không thì trong lòng Ninh Ninh hiểu rõ nhất."
Bà chưa bao giờ quản những chuyện riêng tư của con gái, hơn nữa bà có ấn tượng rất tốt với Lục Tuân. Chỉ cần nhìn thấy vừa rồi Lục Tuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-toi-o-gioi-giai-tri-bao-hong/1035198/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.