Thấy Lạc Ninh dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn về phía mình, Thời Ký mím môi, không biết nên nói gì cho tốt.
Đột nhiên, di động của hắn vang lên.
Sau khi trả lời điện thoại xong, hắn nói với Lạc Ninh: "Cô cứ nghỉ ngơi cho tốt, không cần đi ra ngoài, qua hai ngày nữa là có thể trở về."
Sau đó không đợi Lạc Ninh trả lời mà nhanh chân bước ra khỏi nhà gỗ.
Lạc Ninh nhìn bóng lưng của hắn không khỏi trầm tư.
Cô đi tới cửa, phát hiện người giữ cửa bên ngoài cũng không có rời đi, vì thế đi một vòng bên trong căn nhà gỗ rồi ngồi xuống chờ đợi.
Hơn hai mươi phút sau, cửa nhà gỗ bị đẩy ra lần nữa. Lúc này có hai người mặc quần áo thường ngày màu trắng đi vào, gã đàn ông mang mặt nạ và lão già gầy guộc.
Gã đàn ông nhìn về phía Lạc Ninh, trong con ngươi toát ra vài phần hứng thú: "Người đẹp quả thực rất bình tĩnh!"
Lạc Ninh nhìn về phía đối phương, có chút choáng váng, dung mạo của người này cùng với Thời Ký vừa mới rời đi giống nhau như đúc, ngay cả giọng nói cũng giống nhau.
Nhưng bất kể là ánh mắt nhìn về phía cô cùng ngữ khí nói chuyện của gã, hay là quần áo trên người và khí chất, lại hoàn toàn thay đổi.
Thời gian cô trọng sinh trở về chưa được bao lâu, tu luyện chưa thâm hậu, cho nên tạm thời không có cách nào trực tiếp bắt giữ hơi thở linh hồn của đối phương để xem xét, nếu không cô thật sự muốn nhìn xem rốt cuộc chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-toi-o-gioi-giai-tri-bao-hong/1035160/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.