Giọng điệu của Trịnh Lam không nặng nhưng Bùi Yến biết tâm trạng hiện tại của cậu không tốt.
"Xin lỗi." Bùi Yến đặt tay lên đầu Trịnh Lam, chậm rãi vuốt: "Tôi không biết sẽ như vậy."
Trịnh Lam lắc đầu, sợ Bùi Yến tự trách nên cậu ngẩng mặt nhìn anh, miễn cưỡng cười: "Đã qua rồi."
"Đừng cười." Bùi Yến xoa nắn mặt cậu, cau mày nói: "Em còn cười được à."
"Vậy anh muốn thế nào?" Trịnh Lam cũng là lần đầu thấy người khuyên bảo thế này.
"Khó chịu thì phải có dáng vẻ của người khó chịu." Bùi Yến nắm cằm cậu.
Sau khi nghe anh nói vậy, Trịnh Lam ồ một tiếng thật dài rồi từ từ cúi đầu xuống.
Rượu không uống, người cũng không buồn ngủ, đang tỉnh táo nhưng cậu lại tâm sự với một người mới quen mấy tháng.
Bắt đầu từ khi biết mình thích con trai, Trịnh Lam rất tủi thân. Cậu biết trên thế giới có rất nhiều người không thể chấp nhận chuyện này, nhưng cậu không làm gì sai.
"Vừa nãy Cindy hỏi em có nghe thấy không, có muốn đi không? Vừa vặn có thể giải sầu." Bùi Yến hỏi.
"Chỉ cần không chơi thuốc thì có thể." Trịnh Lam ngẩng đầu đúng đắn nói.
Bùi Yến bị cậu chọc cười, dựa vào ghế rồi dùng một tay gõ gõ trên bàn. Thấy Trịnh Lam sắp đỏ mặt mới cúi người thì thầm: "Sao em lại đáng yêu như thế?"
Trịnh Lam ngẩn người, Bùi Yến cố ý hạ giọng khàn khàn, cậu vừa nghe được máu đã xông thẳng về phía đỉnh đầu, chỉ có thể nhịn.
Nửa sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-thi-bi-dan-anh-mang-di/2573705/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.