Trịnh Lam không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng động tác lại rất nhanh.
Cậu đi vừa nhanh vừa gấp, bà ngoại thấy thế liền gọi cậu từ trên ban công. Trịnh Lam đi đến vườn rồi quay đầu lại, nói rằng người bạn cãi nhau với cậu hôm trước đến rủ cậu đi chơi, lúc đó bà ngoại mới cười cười, bảo cậu đi đi.
Trịnh Lam bắt đầu chạy.
Cả người đều rất đau, cũng không còn chút sức lực nào nhưng cậu vẫn chạy thật nhanh.
Sắp đến giữa trưa, ánh nắng mùa đông ấm áp lại không chói gắt, Trịnh Lam lại nắm chặt thẻ căn cước trong tay một tên ngốc.
Cậu không thèm để tâm đến việc mang thẻ căn cước theo làm gì, chỉ nghĩ đến việc thế mà Bùi Yến thế lại đến tìm cậu! Không ngờ rằng uống say một lần lại có thể có được loại kinh hỉ này!
Lúc sắp đến đầu hẻm, Trịnh Lam dừng lại, ôm ngực thở dốc một lát rồi mới chậm rãi đi tới, cậu nhanh chóng thấy chiếc xe của Bùi Yến.
Vẫn là chiếc xe hôm đó, khác ở chỗ lần này không có lái xe, chỉ có Bùi Yến một mình tựa vào cửa xe, trong tay cầm một điếu thuốc lá.
Giống như Bùi Yến chưa từng rời đi, vẫn đứng ở nơi này, mà Trịnh Lam chỉ vừa về nhà một lúc đã vội vàng tới đây gặp anh.
Trịnh Lam liếc mắt nhìn bốn phía, thấy không có ai liền chạy chậm đến.
Từ xa, Bùi Yến đã giang hai tay về phía cậu, thuốc lá bị anh kẹp giữa hai ngón tay, tàn thuốc rơi ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-thi-bi-dan-anh-mang-di/2573684/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.