Trịnh Lam đeo tai nghe ngồi bên cạnh sân bóng rổ.
Mùa hè năm nay nóng cực kỳ, đã gần tối mà thời tiết vẫn như một nồi nước đun sôi bốc hơi.
Trịnh Lam ngồi dưới một gốc cây to, lá cây rậm rạp thay cậu cản gần hết ánh mặt trời chói mắt.
Chỉ là gần bụi cỏ nên muỗi rất nhiều, Trịnh Lam lại là người có thể chất hút muỗi, cậu bị đốt ngứa đến mức chân di chuyển tới lui nhiều lần.
Hôm nay là ngày cuối của cuối tuần, trên sân bóng rổ chỉ có một đội đang chơi bóng.
Người đang bị bao vây ở giữa bất ngờ nhảy lên, một cú nhảy ba điểm bóng vào rổ.
Trên sân vang lên một trận vỗ tay, người đó cười lên, nhìn về phía bên ngoài cầu thang sân đấu.
Một người duy nhất ngồi đó đang cúi đầu xắn ống quần, nghe thấy âm thanh mới mờ mịt ngẩng đầu lên rồi nhìn qua.
"Còn chơi nữa không?" Bùi Yến hỏi.
Bóng rổ rơi nện xuống mặt đất, bộp bộp đập xuống mấy lần.
Tất cả mọi người đều hiểu ý không nói ra, có người đi nhặt bóng ôm vào trong người, Bùi Yến nhìn thấy cũng không thèm để ý.
Anh kéo áo lên tùy ý lau lên mặt của mình.
Dưới bóng cây, người kia còn đang loay hoay. Bùi Yến đi qua, dứt khoát ngồi xuống trước mặt cậu, đỉnh đầu chỉ ngang tới đầu gối.
Trịnh Lam "ai" lên một tiếng, một tay Bùi Yến nắm lấy mắt cá chân kéo đến trước mặt mình, có một vài vết đỏ trên làn da trắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-thi-bi-dan-anh-mang-di/2573608/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.