Lục Hàm Nguyệt đang gọi điện cho Văn Thời Vi trong phòng khách, không rõ hai người đang nói gì nhưng cách đó không xa, Hoài Hạnh và Lục Chẩm Nguyệt đều nghe thấy tiếng cô ấy cười ha hả, chỉ là bầu không khí trong bếp lại hoàn toàn không giống ngoài kia chút nào.
Sự trầm lặng bao trùm lấy hai người trong không gian nhỏ.
Những miếng đào đã cắt bắt đầu có dấu hiệu oxy hóa, nhưng ánh mắt của Lục Chẩm Nguyệt không hề dao động.
Cô có vẻ ngoài quyến rũ, nhưng khí chất lại thiên về học thức, hai nét tưởng chừng đối lập này lại dung hòa rất tốt nơi cô, không hề khiến người ta cảm thấy không hài hòa. Lúc này, ánh mắt cô khóa chặt vào Hoài Hạnh, không muốn bỏ lỡ bất kỳ biểu cảm nào trên gương mặt đối phương.
Thực ra nét mặt của Hoài Hạnh cũng không có nhiều biến hóa. So với trước đây, cô đã trầm ổn hơn nhiều.
Có lẽ là do bữa tiệc mừng thọ ở Lục gia đêm đó, Lục Chẩm Nguyệt đã tiết lộ chút thông tin trên xe khi đưa cô về khách sạn, khiến cô đã có sự chuẩn bị, nên giờ cô cũng không quá bất ngờ.
"Xin lỗi, chị Tuế Tuế." Hoài Hạnh cười nhẹ, "Em tạm thời chưa có..." ý định yêu đương.
Lục Chẩm Nguyệt cắt ngang lời cô: "Chị không nói là bây giờ, mà là về sau." Nói rồi cô bước lại gần, rút ngắn khoảng cách với Hoài Hạnh. "Chị vừa nói không muốn 'từ từ', cũng là vì không muốn chậm rãi bày tỏ tình cảm với em, không muốn để em hiểu lầm rằng chị chỉ coi em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668713/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.