Phim câm làm nền, giọng nói vẫn còn khàn khàn của Sở Vãn Đường vang lên rõ ràng bên tai Hoài Hạnh.
Hoài Hạnh gần như không suy nghĩ gì, từ chối ngay: "Không được." Cô cười khẽ, "Tôi không có thói quen ngủ trên ghế sofa."
"Phòng rất sạch sẽ."
"Hành lý của tôi vẫn còn ở khách sạn, sáng mai phải vội ra sân bay."
"Sáng mai chị lái xe đưa em đi."
"Phiền lắm."
"Chị không thấy phiền."
Cô từ từ rút tay mình lại, người cũng dần đứng thẳng dậy, trong ánh sáng vẫn chưa đủ sáng, nhìn người trước mặt, giọng điệu nhàn nhạt: "Ý tôi là phiền tôi, chứ không phải phiền chị."
Cô ngừng một chút, lại hỏi: "Tôi nghĩ câu trả lời của tôi đã đủ khéo léo rồi, chị nhất định phải bắt tôi phải nói thẳng là 'tôi không muốn' sao?"
"......" Sở Vãn Đường hơi ngẩng đầu, nghe xong câu đó, hàng mi dài khẽ run lên hai cái.
"Hiểu rồi." Câu trả lời của cô cũng giống hệt như năm xưa Hoài Hạnh từng nói.
Hoài Hạnh cầm chiếc điện thoại ở góc sofa lên, thản nhiên mở khóa, nhìn bộ đếm giờ vẫn chưa bắt đầu, miệng lại nói: "Thời gian vừa đủ."
Cô mỉm cười với Sở Vãn Đường: "Chị Vãn Đường, chị ở nhà nghỉ ngơi dưỡng bệnh cho mau khỏe nhé, tôi về khách sạn trước đây."
"Cảm ơn em đã quan tâm."
"Không có gì."
"Tháng này chị và team sẽ quay lại Hải Thành để ký hợp đồng với công ty các em."
"Vâng."
Cuộc gặp tối nay kết thúc trong những lời đối thoại thuần túy công việc như vậy.
Hoài Hạnh không để Sở Vãn Đường tiễn mình, chẳng bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668711/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.