Lục Chẩm Nguyệt là người nhà họ Lục, không tiện ở bên ngoài quá lâu. Sau khi tô son cho Hoài Hạnh xong, cô liền đi trước vào phòng khách, tránh để một mình Lục Hàm Nguyệt phải ứng phó.
Hoài Hạnh ngồi một mình trên ghế, nụ cười thu lại, vẻ mặt bình thản.
Gió rất nhẹ, cô nhìn dải lụa đỏ bay phấp phới trong gió, khẽ nhắm mắt lại, cả người một lần nữa chìm vào hồi ức.
Hành động tô son như vậy, trước kia cô từng cố tình nhờ Sở Vãn Đường làm giúp. Khi đó kỹ thuật trang điểm của cô chưa thành thạo, dù một số dịp không cần trang điểm, cô vẫn lấy cớ đó để tìm Sở Vãn Đường, để tăng thêm cơ hội tiếp xúc giữa hai người.
Cô từng hồi hộp, ôm ấp tâm sự thiếu nữ khi ngồi trước mặt Sở Vãn Đường, khi đó hơi thở gần kề, hễ nhắm mắt lại thì tiếng tim đập như bị phóng đại, mở mắt ra lại chạm phải ánh mắt xinh đẹp của Sở Vãn Đường. Cô luôn sợ tình cảm của mình bị phát hiện nên lúc nào cũng dè dặt cẩn trọng. Nhưng mỗi khi Sở Vãn Đường tô son cho cô, ánh mắt luôn dừng trên đôi môi cô, đầu ngón tay mềm mại, ấm áp khẽ lướt qua môi, khiến cơ thể cô như có dòng điện nhỏ len lỏi qua từng tế bào.
Sau này, trong khoảng thời gian mập mờ không rõ ràng giữa hai người, trước khi tô son, Sở Vãn Đường sẽ cúi người, nắm lấy cằm cô rồi hôn. Chờ đến khi nụ hôn khó khăn lắm mới kết thúc, chị sẽ vuốt nhẹ môi cô rồi mỉm cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668708/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.