Ngày cuối cùng của tháng Năm trùng đúng với Tết Đoan Ngọ, Vân Thành đã bước vào đầu mùa hè, thời tiết đẹp, du khách đến chơi rất đông.
Cổng soát vé ở ga tàu điện ngầm liên tục nuốt vào rồi nhả ra dòng người đông nghịt, người qua lại chen chúc vai kề vai, màn hình điện tử ở cửa các khu danh lam thắng cảnh liên tục cập nhật lượng khách theo thời gian thực, mỗi con số đều khiến người ta phải tròn mắt.
Sự náo nhiệt gần như nhấn chìm cả thành phố, nhưng Hoài Hạnh tạm thời vẫn chưa cảm nhận được gì, bởi sau khi trở về Vân Thành vào lúc rạng sáng hôm qua, cô đã ngủ một mạch đến tận trưa mười hai giờ mới tỉnh.
Lơ mơ mất mấy giây, cô nhìn chằm chằm vào chiếc đèn trang trí có phần xa lạ, lúc này mới nhớ ra mình đang ở phòng cho khách của nhà họ Văn.
Mấy năm gần đây mỗi lần trở lại Vân Thành, cô đều không từ chối lời mời của Văn Như Ngọc, lần nào cũng ở căn phòng này.
Trước kia từ chối là vì Sở Vãn Đường.
Nghĩ đến Sở Vãn Đường, cô cầm điện thoại lên mở khóa, quả nhiên Sở Vãn Đường lại gửi tin nhắn cho cô.
Trong hơn nửa tháng vừa qua, do hai công ty vẫn đang tiếp tục hợp tác nên cần bàn bạc thêm các chi tiết qua mạng, cô và Sở Vãn Đường cũng có vài lần trao đổi công việc đơn giản.
Ngoài ra, mỗi ngày Sở Vãn Đường đều gửi mấy tấm ảnh ly nước mà mình đang uống, nói với cô rằng mình đang uống nước ấm.
Giống như đang điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668700/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.