Đường Kham Nhất lúc này như đang lăn lộn trong biển giấm chua, sóng lớn mãnh liệt, vẫn phải nghiến răng mới không đến nỗi đầy mặt oan ức lên án. "Anh đối với em là nhất kiến chung tình, em sao có thể thích người khác chứ. Là vì thời gian anh gặp em quá muộn sao?" Hắn là thật sự có chút khổ sở, phải hôn hôn mới có thể bình tĩnh lại. “Thiệt tình.” Tống Liên bị hôn đến bất đắc dĩ lắc đầu, nghĩ đến kiến nghị mà hôm trước lúc gọi điện thoại mẹ dạy cho, nhịn thẹn thùng xuống, khẽ cười, “Anh.” “Em yêu anh.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.