Mấy hôm nay Thẩm Tích Nhược gần như lùi tất cả công việc của mình, mỗi ngày đều làm bạn với Tưởng Thiên.
Cô dẫn Tưởng Thiên đến công viên chơi đùa, cả hai mặc kệ hình tượng cười to.
Cô lại dẫn Tưởng Thiên đi thảo cầm viên, nhìn cây Bạch Quả, cây Hương Chương, còn có cây Bạch Sam đã sống ngàn năm rồi chuyển sang xem đám khỉ chơi đùa trên cỏ, và thiên nga đen bơi trong hồ.
Cô còn dẫn Tưởng Thiên đi chơi bắn cung, bắn súng, bowling, cả hai chơi đến đẫm mồ hôi rồi ngã nằm trên sân.
Không ngày nào cô cho Tưởng Thiên rảnh rỗi để suy nghĩ lung tung.
Đến ngày cuối cùng, cô cùng Tưởng Thiên sửa soạn đồ đạc, cô nhét áo lông cao cấp, quần cấp ấm, vớ giày trợ lý mua nhét vào vali.
Cô nhét nhiều đồ đến mức vali không đóng được. "Vali lớn vậy em không mang nổi!" Tưởng Thiên đề xuất, còn nhét nữa nàng thật sự không khiêng nổi.
"Để Triệu Phỉ Phỉ mang giúp em, đây là việc của cô ấy." Thẩm Tích Nhược lạnh lùng nói.
"............." Tưởng Thiên không nói nên lời.
Nàng mở hành lý, bỏ đôi giày ấm cùng mấy món vô dụng xuống.
"Em đem nhiêu đây thôi, em quyết định rồi, không thể thay đổi!"
Thẩm Tích Nhược đưa một món cho nàng: "Cái này em mang theo, còn mấy cái mũ dày, khẩu trang dày với bảo vệ đầu gối, bảo vệ eo, em cũng mang theo đi, sa mạc về đêm nhiệt độ thay đổi lớn sẽ rất lạnh, chị nghe nói năm rồi có người từng bị chết cóng....."
Tưởng Thiên thấy chị lải nhải, bật cười: "Tích Nhược ơi, bây giờ chị giống mẹ lắm, nếu để cấp dưới chị thấy sẽ bị dọa, đây đâu còn là cô tổng tài lạnh lùng của bọn họ." Thẩm Tích Nhược cầm đồ bảo vệ eo màu nâu, bất đắc dĩ đáp: "Ngoan, phải giữ ấm mới đóng phim được, em đừng quan tâm chị trông thế nào, nếu em chịu mang theo nó, chị làm mẹ cũng được."
Tưởng Thiên đỏ mặt, lời này làm nàng ngại ngùng.
Nàng chỉ có thể lấy đồ bảo vệ eo nhét vào hành lý.
Thẩm Tích Nhược: "Chị nhớ còn phải đem theo trà có thuốc bắc để uống, để chị đi lấy...."
Tưởng Thiên vội kéo vali vào phòng ngủ, khóa cửa.
Nàng đứng che trước cửa: "Được rồi, chị đừng bỏ thêm gì nữa, đủ rồi, đủ thật rồi!"
Vẻ mặt Thẩm Tích Nhược tiếc nuối.
Tưởng Thiên nhướng mày với ý chỉ cần chị cho thêm một món nữa là em ném cái vali luôn.
Thẩm Tích Nhược đành đồng ý, biểu cảm dịu dàng, không che giấu sự ái muội trong mắt.
Tưởng Thiên bị chị nhìn, hai má đỏ hồng. Nàng quay mặt sang chỗ, ngồi lên sô pha, mở TV.
Thẩm Tích Nhược cũng ngồi xuống, cách nàng một khoảng.
Không khí yên lặng, chỉ có âm thanh và hình ảnh rực rỡ của TV nhưng hai người không ai xem TV.
"Em phải tự chăm sóc mình. Nếu gặp phải chuyện gì, phải nói với chị, chị bay nửa ngày là đến, nhanh lắm." Giọng Thẩm Tích Nhược trầm trầm, dịu dàng, lưu luyến.
Giọng cô hoàn toàn khác với ngày thường, mấy ngày này khi nói chuyện với Tưởng Thiên, giọng cô luôn nhão nhão.
Tưởng Thiên cảm thấy ngọt ngào, nghe Thẩm Tích Nhược dặn dò mà lòng nàng thỏa mãn.
Nhưng bóng ma quá khứ trong lòng nàng vẫn chưa biến mất nên những ngọt ngào cũng bị nó nuốt chửng.
Dù rất nhiều chuyện không giống như quá khứ.
Thể xác và tinh thần bị thương cần rất nhiều thời gian chữa lành.
"Dạ, em biết rồi, chị đừng lo, em sẽ cố gắng đóng phim." Tưởng Thiên quay đầu đi, mỉm cười đáp.
Nàng cho rằng mình cười rất đẹp nhưng Thẩm Tích Nhược vẫn nhìn thấy nét cô đơn trong đó.
Bóng ma quá khứ như ác ma lăm le hành động và lời nói của Tưởng Thiên khiến Thẩm Tích Nhược bối rối.
"Chị đừng lo, em sẽ khỏe lại, đến lúc đó.... em sẽ...."
Tưởng Thiên lặp lại nhưng chưa nói xong, giọng nàng lại trịnh trọng, do dự.
Nàng không biết nên nói thế nào.
Nàng chỉ muốn bảo Thẩm Tích Nhược hãy cho mình chút thời gian, bản thân hoàn toàn khỏe mạnh và nàng có thể đón nhận tình cảm của chị.
"Chị biết, em không cần phải nói, chị hiểu mà."
Thẩm Tích Nhược nhìn Tưởng Thiên khó nói, bỗng cười.
Cô cười như gió xuân, dung mạo lãnh nhạt cũng thư giãn.
Cô biết tương lai sẽ ngày một tốt cho nên không lo lắng hiện tại.
Hiện tại là tài sản, là kỷ niệm để mai sau nhớ về,
Cô còn có một quãng đời dài để chờ đợi em.
Khi Tưởng Thiên đến sân bay, thấy có fans đến tiếp ứng. Lúc trước Lý Hồng thông báo với mọi người Tưởng Thiên vì lý do sức khỏe mà cần nghỉ ngơi một tuần, nàng sẽ tiến tổ trễ hơn nhưng không sao, mong các fans không cần lo lắng.
Nhưng làm fans, sao có thể không lo lắng cho idol? Mọi người đều đã sớm chờ đợi ở sân bay, dù trời lạnh nhưng vẫn cố gắng để xem trạng thái của Tưởng Thiên.
Sau không xem xong, không ít fans yên tâm, cảm thấy Tưởng Thiên không có vấn đề.
Nàng vẫn hồng hào, vẫn nhiệt tình chào fans.
Thời gian có hạn, Tưởng Thiện chụp hình, ký tên cho fans xong thì vào lối VIP lên máy bay.
Các fans tính rời đi thì nghe Triệu Phỉ Phỉ nói: "Mọi người đợi chút, chị Thiên Thiên có dặn nhân viên đi mua cà phê nóng cho mọi người, mọi người uống cho ấm! Trên đường về nhớ chú ý an toàn đó!"
Các fans đương nhiên cảm ơn, có người còn hỏi Triệu Phỉ Phỉ: "Thiên Thiên bị sao vậy em?"
Có người còn nhiệt tình giới thiệu: "Ba chị là bác sĩ, để ba chị khám cho!"
Triệu Phỉ Phỉ im lặng một lúc, dựa theo Lý Hồng dặn, đáp: "Đây là chuyện riêng của nghệ sĩ, bọn em không thể tiết lộ, chỉ có thể nói chị Thiên Thiên không sao, cảm ơn mọi người quan tâm!"
Trong lúc ồn ào, bỗng có một cô gái hỏi: "Xin hỏi, hôm nay Thiên Thiên cũng ngồi xe Thẩm tổng đến sao?"
Triệu Phỉ Phỉ nhìn về phía cô gái kia, thấy nàng quen mắt, hẳn là fans cũ của Tưởng Thiên.
Vì thế nàng gật đầu: "Phải, quan hệ của hai người tốt lắm."
Nói rồi, cà phê đến, Triệu Phỉ Phỉ nhìn cà phê được đưa đến tay fans thì rời đi.
Cô gái hỏi câu đó là fans CP Nhược Thiên lâu năm, Đường Gia Phúc.
Nàng cầm ly cà phê nóng, trong lòng vui sướиɠ.
Cho nên Tưởng Thiên ngồi xe Thẩm tổng đến!
Như vậy có phải trong tuần qua Tưởng Thiên và Thẩm tổng gặp nhau vài lần không!
Hoặc là, cả hai có lẽ có ăn cơm cùng nhau! Còn cùng đi chơi Disney!
Có người chụp được Tưởng Thiên và Thẩm Tích Nhược xuất hiện ở Disney. Đây là hình ảnh ngọt ngào, ngập đường cho các fans CP!
Đường Gia Phúc mở siêu topic Nhược Thiên.
Dạo này Tưởng Thiên và Khương Tử Hi đóng phim chung nên CP của cả hai đang rất hot, có nhiều account marketing pr về CP này.
So với nó thì không khí siêu topic của Nhược Thiên lại lạnh lẽo, không có bài đăng mới dù hình ảnh hai người đi chơi Disney cũng không ảnh hưởng lớn.
Trên đường về Đường Gia Phúc bắt đầu soạn văn dựa trên trí tưởng tượng những gì ngọt ngào hai người đã làm trong bảy ngày phép.
"Tôi nghĩ, hai người nhất định ngồi trên sô pha của một trong hai nhà, vai kề vai, ăn quà vặt,
Tôi nghĩ, hai người từ Disney về nhất định treo chiếc mũ đỏ có sừng tuần lộc vàng trên giá áo để cất giữ kỷ niệm ngọt ngào của đối phương,
Tôi nghĩ, cả hai sẽ ăn cơm chung, cùng nhau lái xe về nhà, cùng ở chung một nhà xem những bộ phim cũ,
Tôi nghĩ trong trí nhớ của cả hai là ngày đông lạnh giá có chút ấm áp và hương tóc thơm của đối phương, mùa đông sẽ thật ngọt ngào....."
Đường Gia Phúc hành văn rất tốt, đoạn văn của nàng đầy tình cảm, hấp dẫn sự chú ý của nhiều người, được mọi người nhanh chóng chia sẻ.
Có không ít fans only tấn công Đường Gia Phúc, nói những điều nàng viết là giả, là ảo tưởng, mấy chuyện này sao có thể nói ra? Đây không phải là phá hủy thanh danh của idol nhà tôi sao? Đừng có đem suy nghĩ của mình áp đặt vào người khác. Idol nhà tôi cong chắc?
Từ sau "Đến Cánh Đồng Thôi" phát sóng, Thẩm Tích Nhược gom cho mình một lượng fans lớn nhưng các fans này lại khinh thường fans CP, họ cảm thấy đối phương đang bám lấy idol của mình.
Đường Gia Phúc buồn bã nhưng bất lực, chỉ có thể mắt không thấy tâm không phiền.
Nàng là sinh viên, vì những lời lăng nhục trên mạng mà tâm trạng buồn bã, nàng nằm trên giường suốt cả chiều.
Sau đó, nàng bỗng nghe thấy tiêng chuông reo.
Nàng mơ hồ thấy là chị em trong siêu topic CP.
"Alo?"
"Tiểu Phúc, cậu hot rồi cậu biết không? Weibo của cậu được chính chủ bình luận! Chị ấy còn bình luận! Mình kinh ngạc muốn chết, mình có tài đức gì mà có cô bạn siêu cấp đỉnh như cậu, huhuhu...."
Đường Gia Phúc ngây ngốc.
Nàng vốn đang lạnh nên chui vào chăn lập tức thấy nóng, nàng nhảy xuống giường, ngồi vào bàn.
Nàng hít sâu, đáp: "Bình tĩnh, bình tĩnh, chúng ta là người trải qua sóng gió, dù chính chủ nói gì, mình cũng tiếp nhận được, mình là fans CP lý trí, mình biết CP chỉ là ảo tưởng, hai chị ấy nhìn thấy đương nhiên không vui, mình đang mở máy, chỉ xem thôi, nếu hai chị cần mình xin lỗi, mình cũng sẽ xin lỗi."
Cô bạn của nàng bỗng im lặng thật lâu.
Đường Gia Phúc mở điện thoại, thấy tin trên máy:
@Thẩm Tích Nhược giải trí Khuynh Thành: Mọi người có thể tưởng tượng táo bạo hơn. Icon mỉm cười.
Cô bạn bên đầu dây kia gào to: "Tiểu Phúc Phúc ơi, cậu ngây thơ quá! Nè! Tiểu Phúc Phúc, có nghe không?"
Đường Gia Phúc: "Mình cảm thấy vừa rồi mình như lên thiên đường, cậu thấy không, chị ấy là thiên thần sao? Thiên đường thì ra chỉ có vậy!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]