Bác sĩ gia đình nhanh chóng tới, nhưng cô ấy cũng gặp phải vấn đề tương tự, bé Chử Hâm vô cùng kháng cự bác sĩ, mỗi khi bác sĩ chạm vào cô bé, cô bé lại vùng vẫy dữ dội, bác sĩ gia đình cũng không thể làm gì được.Sau đó bác sĩ tạm thời được mời đi đến phòng khách trước, còn Ô Hạm Tầm ở lại phụ trách dỗ bé ngủ, đợi đến khi bé Chử Hâm ngủ say rồi để bác sĩ đến xem.Để Ô Hạm Tầm đi đánh lộn thì có thể, nhưng loại việc tinh tế như dỗ em bé ngủ này cô ấy thực sự không biết nhiều, lúc trước Đại Vu Chúc chăm sóc Chử Hâm như thế nào? Cô ấy quên chi tiết rồi!Ô Hạm Tầm phóng ánh mắt cầu cứu đến mấy người khác, muốn tìm người ở lại giúp đỡ."Hiện tại cô ấy chỉ tin tưởng cô, chúng tôi ở lại đây sẽ chỉ phản tác dụng, khiến cô ấy càng thêm sợ hãi, cho nên chúng tôi ra ngoài trước, tôi tin một mình cô nhất định có thể, ngoan nhé ~" Mộc Chiêu sờ đầu Ô Hạm Tầm, biểu đạt sự tin tưởng của mình.Về sau những ngày như thế này sẽ còn dài, cô ấy phải học hỏi tìm tòi nhiều hơn, không ai sinh ra đã biết chăm sóc trẻ em, nhớ năm đó...Khụ khụ, không dám nhớ lại quá khứ, Mộc Chiêu cũng tuyệt đối không muốn nói trong ký ức của nàng, sau khi mẹ ruột của Ô Hạm Tầm giao con cho nàng, khi đó nàng còn chật vật hơn cả Ô Hạm Tầm bây giờ, chỉ có hơn chứ không kém, thậm chí còn ôm cô ấy ngồi ở bậc cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chet-nang-phat-hien-vo-minh-la-phan-dien-trong-truyen-linh-di/3424064/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.