Mặc dù thật sự không muốn tin mình là củi mục nhưng Lam Ngu Cảnh cũng không có ý định ném Mộc Chiêu ra ngoài, dù sao cô ấy cũng biết rất rõ nếu mình có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy muốn làm như vậy, giây tiếp theo người bị ném ra chắc chắn sẽ là mình.
Cô ấy biết rõ bạn nối khố của mình là loại bảo vệ vợ vô điều kiện, hơn nữa, cô ấy đã từng trải nghiệm sức mạnh của Phó Du Thường, không muốn trải qua cảm giác bị một bàn tay đánh gục lần nữa!
"Thật sự không còn cách nào khác sao? Cho dù không thể thành thần tiên, vậy lùi lại một bước, trở thành nữ hiệp phong độ siêu việt phàm tục cũng được!" Lam Ngu Cảnh rất giỏi giảm yêu cầu.
"... Cái đó." Khuôn mặt nhỏ nhắn rối rắm của Mộc Chiêu gần như nhăn lại. Nhìn tướng mạo, xác thực Lam Ngu Cảnh không có cái thiên phú kia, nàng đi đến bên cạnh Lam Ngu Cảnh, nhéo nhéo cánh tay của cô ấy, bộ dáng nghiêm túc như đang kiểm tra căn cốt.
Suy xét hồi lâu, suy nghĩ rất nhiều từ để miêu tả, cuối cùng Mộc Chiêu nghĩ ra một cách nói uyển chuyển hơn: "Em thấy ngài thích hợp làm phú bà tiêu tiền như nước hơn!"
"Chậc... Xem ra khi chị còn sống cũng đừng nghĩ tới..." Lam Ngu Cảnh thấy vợ của bạn nối khố bị làm khó như vậy, xem ra mình thật sự không có thiên phú này.
Thính giác trở nên siêu phàm của Mộc Chiêu đã nghe rõ từng lời nhỏ giọng lẩm bẩm của Lam Ngu Cảnh, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chet-nang-phat-hien-vo-minh-la-phan-dien-trong-truyen-linh-di/3379371/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.