Ta mới biết được hóa ra sau khi ta bị bắt ở Đông Giác tự, Cố Hành Uyên và Thẩm Nhất Mưu đã liều mạng lẻn vào Hàn Phủ và tìm thấy được những vật phẩm bị cấm mà Hàn Bách đã cất giấu.
Trong những ngày ta bị giam giữ, hai người bọn họ đã cùng nhau vạch mặt Hàn Bách. Sau đó họ vận động quan lại ở khắp nơi mạnh dạn đứng ra tố giác, trong một câu từ không thể giải thích được chuyện này.
Nói tóm lại, hôm nay Khánh Đế đã xử lý Hàn Bách.
"Vậy còn cha mẹ dân nữ thì sao?", ta hỏi.
Khánh Đế nói chậm rãi.
"Lúc trẫm bắt ngươi cũng đã truyền tin lệnh cho người dẫn bọn họ đi. Bây giờ họ đang trên đường trở về kinh đô."
Hóa ra là ngày hôm đó, những lời nói của ta đều được tiếp nhận.
Ông ấy không có tin mù quáng Hàn Bách đến thế.
Ta như trút được gánh nặng, quỳ gục xuống đất thở một hơi thật dài.
Sau đó, ta nghe thấy được Khánh Đế lạnh lùng nói.
"Ngươi dám liều mạng nói ra, dũng khí đáng khen đó. Nhưng giả dạng lẻn vào trong chùa, đây là tội khi quân, không chết thì không thể cảnh cáo người sau."
Ta thẫn thờ nhìn ông ấy hồi lâu rồi gật đầu cam chịu.
Từ lúc ta quyết định đi gặp ông ấy thì đã từng nghĩ qua được là mình sẽ chết rồi.
Ông ấy lấy từ trong tay áo ra một lọ thuốc độc và đặt nó vào tay ta.
"Niệm tình ngươi vì nóng lòng cứu cha mình, trẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chet-moi-biet-chang-ay-yeu-ta-sau-dam/2883228/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.