Sau khi náo loạn mày mò trong bóng tối nửa ngày trời, cuối cùng 006 mệt đến ngủ luôn rồi.
Trong bóng đêm đen nhánh, 005 rũ mắt nhìn kẻ gần trong gang tấc, đáy mắt bị bóng đêm cắn nuốt, không ai có thể nhìn thấu ý nghĩ sâu trong đôi mắt đó.
005 giữ nguyên tư thế đó thật lâu, sau đó đứng dậy, mở cửa phòng bước ra ngoài.
Lúc này sắc trời đã chuyển sang chiều tà, 005 tìm thấy 002 ở phòng mình, hai đứa trẻ hình như về phòng hết rồi, chỉ có nữ vương đơn độc xem phim điện ảnh.
Cộc cộc cộc.
" Vào đi. " Nữ vương đại nhân không quay đầu, không biết là không quan tâm hay sớm đoán được người tới là ai.
" 002, cô có thứ gì muốn có sao?" 005 vào thẳng chủ đề, không chút dây dưa ướt át.
" Thiên hạ đều là của trẫm, trẫm còn muốn gì?" Thu Phong Ảnh câu môi cười, tiếng nói hòa vào lời thoại của nhân vật trong phim.
Lúc này 005 mới chú ý đây là một bộ phim về đề tài chiến tranh và quyền lực, khi đứng trước sự lựa chọn nữ chính và ngôi vua, nam chính lạnh lùng chọn ngôi vị.
" Đừng giả điên. Cô không muốn rời khỏi đây sao? Rời khỏi viện tâm thần 125. Rời khỏi khu 9. "
Khu 9 - Khu vực đặc thù của Lan An, nơi chỉ có viện tâm thần chứa kẻ "mắc bệnh" và nhà tù giam giữ tù nhân "phạm tội".
Viện tâm thần và nhà tù ở đây nhiều đến mức người ta lười đặt tên, chỉ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-ra-khoi-vien-tam-than/3032992/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.