“Ca, tay anh có đau không?” Kỳ Kỳ Cách đưa hai tay che mặt, lòng bàn tay bị dây cương cọ đỏ ửng, nóng rát.
Cát Nhã cũng đưa hai tay lên, xuyên qua kẽ hở ngón tay nhìn đám mây trôi lững lờ trên trời, giống như nước dưới sông, bị gió thổi thay đổi hình dạng. Một nhúm lông dê bị gió thổi tới vương trên mặt, nó nhắm mắt, mím miệng. Lúc xuống ngựa, nó cảm giác thịt trên đùi mình đang giật giật, chỉ muốn quỳ xuống đất xoa bóp, nhưng nghĩ đến Kỳ Kỳ Cách, nó lại c.ắ.n răng chịu đựng.
Mật Nương thu dọn xong đồ đạc, quần da bò và dây cương đều buộc lên lưng con hắc mã. Nàng nhìn người đàn ông đang ôm tiểu lão tam ngồi bên bờ sông, xắn ống quần rửa chân, bèn ngồi xuống bên cạnh hỏi: “Chủ nhân, mệt rồi à?”
Ba Hổ nhìn nàng đầy ẩn ý một lúc, rồi dùng bàn tay ướt sũng vuốt lại mái tóc rối, ngả người ra sau nhìn đàn dê bò đang cúi đầu gặm cỏ, hừ cười: “Chủ nhân? Người khác gọi thì được, nàng gọi? Không được. Trước mặt nàng, ta là tên tiểu nhị chạy vặt, là tiểu nhị ca, nàng nói có phải không?”
“Được làm tiểu nhị cho ta là phúc khí của chàng. Chàng, một tên tạp vụ, lại chiếm được chưởng quầy, ngủ cũng phải cười trộm ấy chứ.”
Ba Hổ nghe xong cười toe toét, cần gì phải cười trộm, đang cười lớn đây này. Trên đùi đột nhiên nhói lên, hắn “Ái u” một tiếng. Ha Bố Nhĩ ngơ ngác ngẩng đầu nhìn hắn, trên tay còn cầm một sợi lông chân.
“Có phải con lại ngứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797503/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.